Giữa đống đồ thập cẩm, Matthew nhìn thấy một chiếc máy tính xách tay:
một chiếc MacBook Pro, màn hình mười lăm inch. Không phải phiên bản
mới nhất của mẫu này mà là phiên bản trình làng trước đó hoặc trước nữa.
Matthew tiến lại gần và xem xét kỹ toàn bộ chiếc máy tính. Phần vỏ nhôm
của máy đã được người chủ cũ để lại dấu ấn bằng một tấm đề can nhựa
cứng dán sau màn hình. Tấm dán thể hiện một dạng nhân vật kiểu Tim
Burton: một nàng Eva cách điệu hóa và gợi cảm dường như đang cầm trong
tay một biểu tượng hình quả táo của nhãn hiệu máy tính lừng danh. Bên
dưới bức tranh minh họa, ta có thể đọc thấy chữ ký “Emma L.” nhưng
không mấy rõ chữ ký đó thuộc về người nghệ sĩ vẽ tranh hay người chủ cũ
của chiếc máy tính.
Tại sao lại không nhỉ? Anh vừa nghĩ vừa nhìn nhãn giá. Chiếc
Powerbook cũ của anh vừa đi tong hồi cuối hè. Đúng là ở nhà anh có một
chiếc máy tính để bàn, nhưng anh cũng cần một chiếc máy tính xách tay
mới để dùng riêng. Thế mà từ ba tháng nay, anh cứ không ngừng trì hoãn
khoản tiêu pha này.
Mức giá đề xuất cho chiếc máy tính xách tay là 400 đô. Một khoản tiền
anh cho là hợp lý.
Anh lại gần người phụ trách bán rồi chỉ cho cô thấy chiếc MacBook.
- Chiếc máy tính kia còn chạy tốt chứ?
- Dĩ nhiên. Đó là máy tính xách tay cũ của tôi. Đã định dạng lại ổ cứng
và cài đặt lại hệ điều hành. Giờ nó như mới vậy!
- Tôi không rõ lắm… anh ngập ngừng.
- Anh nghĩ tôi đang cố lừa anh sao? cô chọc anh.