NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 290

Thì ra là vì chuyện này.

Lão Đinh mừng rỡ ra mặt, đương nhiên nhiều hơn là đắc ý: "Thầy đã

nói mà, điểm các môn khác của em không tồi, chỉ cần nâng điểm Toán lên
thì sẽ tăng được 10 bậc xếp hạng toàn lớp."

Thẩm Tịch biết lão Đinh lại bắt đầu mèo khen mèo dài đuôi, nên cô

cũng gật đầu phụ họa không lương tâm theo: "Vâng, vâng, thầy nói gì cũng
đúng ạ."

"Một học kỳ tăng lên 30 điểm, em phải cảm ơn đại biểu Toán lớp ta

đấy, ngồi bên cạnh được bạn giúp nhiều thế còn gì."

Thẩm Tịch cười trộm trong lòng, cô cũng cảm ơn lời hứa của mình

lắm.

Tuy mừng thầm trong lòng nhưng trên mặt Thẩm Tịch lại là nghiêm

túc và đứng đắn: "Thầy ơi, là 31 – 35 điểm ạ, trước kia em chưa qua điểm
chuẩn Toán bao giờ."

"... Em còn không biết xấu hổ mà nói nữa!" Lão Đinh vừa bực mình

vừa buồn cười mà phất tay: "Được rồi, khen một chút mà đã khoe khoang.
Đi đi, lên lớp đi."

Thẩm Tịch cười hì hì đáp lại, sau đó xoay người đi ra khỏi văn phòng.

Tới lúc về đến lớp thì lại gục xuống bàn cười không ngừng.

Tiết Diễm ở bên cạnh liếc cô đầy nghi hoặc: "Bị rút gân à?"

Thẩm Tịch làm mặt quỷ với cậu, sau đó lại tiến tới nhỏ giọng: "Lão

Đinh vừa gọi tôi lên văn phòng để khen đấy, còn bảo tôi cảm ơn vì cậu đã
phụ đạo Toán giúp."

Tiết Diễm nhíu mày: "Thế cậu muốn cảm ơn thế nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.