NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 35

(2) Ở đây bạn Diễm dùng từ "nữ nhân", mà từ này tùy theo trường hợp

sẽ được dùng là con gái hay phụ nữ.

Hừ, dù là cái nào thì cũng không phải lời hay ho.

Cậu cút đi!

*

Người có chuyện vui thì tinh thần cũng thoải mái hơn, vì thế vừa tan

học xong, Thẩm Tịch đã hớn hơ hớn hở về nhà.

Thoải mái ơi là thoải mái, nhưng có thế nào cũng thấy như mình quên

mất chuyện gì.

Mãi đến khi cô về tới nhà rồi, Từ Hạo mới gọi điện đến: "Mẹ nó, em

đúng là đồ không có lương tâm, tự về nhà cũng không bảo ông đây. Bây giờ
ông đây vẫn còn mn ở trường tìm em đó!"

Nhà Thẩm Tịch có họ hàng với Từ Hạo, dù "họ" này cũng hơi xa

nhưng dù sao vẫn có quan hệ với nhau. Nhà hai người họ cũng cùng một
hướng, chỉ khác khu mà thôi. Mà bà Thẩm lo con gái đi học tối về không an
toàn nên thường nhờ Từ Hạo làm vệ sĩ cho cô.

Từ cấp hai đến giờ, hai người vẫn thường về nhà cùng nhau.

Thẩm Tịch hớn hở xin lỗi: "Xin lỗi xin lỗi." Bằng giọng điệu ngây ngô

và hoàn toàn không có chút áy náy nào.

Từ Hạo nghe thấy giọng này của cô thì hơi nghi hoặc: "Này, em trúng

thưởng à? Sao vui thế?"

Đúng là trúng thưởng thật, còn là giải thưởng lớn nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.