NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 87

"Là thế này." Thẩm Trân vội vàng giải thích: "Dì mới nghe mẹ cháu

nói cháu cũng học lớp 12 ở Nhất Trung, thành tích còn rất tốt nữa. Nếu cháu
có thời gian rảnh thì dì muốn nhờ cháu dạy thêm Toán cho Thẩm Tịch nhà
dì. Con bé cái gì cũng tốt cả, có mỗi điểm Toán là thảm hại thôi."

Thẩm Trân sợ Tiết Diễm thấy phiền mà ngại từ chối nên bổ sung: "Nếu

cháu thấy tốn thời gian mà không đồng ý thì cũng không sao, không cần nể
mặt dì đâu, sau này dì lại nghĩ cách tìm thầy dạy kèm tại nhà cho con bé."

Trâu Tĩnh Thu cũng biết con trai mình trầm mặc ít nói, có thể bớt một

câu thì sẽ không nói một câu, cậu thậm chí còn chẳng nói chuyện với nam
sinh nữa là dạy kèm nữ sinh.

Nhưng bạn tốt đã nhờ như thế, Trâu Tĩnh Thu cũng không đành lòng từ

chối, lại càng không tiện can thiệp vào quyết định của Tiết Diễm, bà chỉ
thấy việc này khó mà...

"Không sao đâu, dì Thẩm."

Tiết Diễm nhàn nhạt nói: "Cháu biết Thẩm Tịch, cậu ấy ngồi trước

cháu, sẽ không quá phiền đâu ạ."

Trâu Tĩnh Thu kinh ngạc trợn mắt thật to, đây là đồng ý hả?

Thẩm Trân vui vẻ nói: "Vậy quyết định như thế nhé? Vừa hay hai đứa

có hai ngày nghỉ, mai dì bảo con bé sang đây học cùng cháu."

Tiết Diễm gật đầu: "Vâng, cháu sẽ cố gắng dạy cậu ấy."

Cậu đứng dậy rồi lên tiếng chào: "Cháu về phòng trước đây ạ." Tiết

Diễm nói xong thì xách cặp trở về phòng mình.

Thẩm Trân vẫn không ngừng cảm ơn: "Tĩnh Thu, cảm ơn cậu quá, con

cậu đúng là hiểu chuyện."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.