NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 172

Ngồi xuống giường bên cạnh cơ thể của Faustina, cậu Nimrod nói:
– Cứ coi như đó là một phút nông nổi của tuổi trẻ đi. Dù sao, nó cũng

không để lại hậu quả nghiêm trọng gì.

Faustina nhăn nhó:
– Chú nghĩ vậy à? Cháu đã bị từ chối khỏi chính cơ thể mình trong suốt

mười hai năm đấy.

Cậu Nimrod bảo:
– Chú đang nói về phía ngài Thủ tướng. Sau vụ đó, ông ấy rất biết ơn

chú. Đề nghị tấn phong hiệp sĩ cho chú. Dĩ nhiên là chú đã từ chối.

Tất cả mọi người đều tập trung vào trong phòng ngủ để xem chuyện gì sẽ

xảy ra. Cậu Nimrod nhỏ một ít máu của bà Jenny Sachertorte vào miệng
Faustina, rồi thoa một ít lên miệng và hai má cô, như cách người ta đánh
phấn.

Cậu nói:
– Ước gì anh Rakshasas có ở đây. Chú chưa bao giờ trực tiếp làm chuyện

này trước đây. Cách làm thì chú biết đấy, nhưng mà…

Cậu tiếp tục thoa một ít máu lên trán và vành tai của Faustina.
– Cơ bản mà nói, cháu chỉ cần một ít máu hỗ trợ thôi.
Rồi cậu đổ phần máu còn lại lên cổ Faustina, ở ngay phía trên xương đòn.
– Ý là một đất nước ấm áp, nên mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều, dĩ

nhiên.

Khi thoa đến giọt máu cuối cùng, cậu Nimrod ngồi thẳng lưng lại và, như

tất cả mọi người ở đó, chờ đợi xem có chuyện gì xảy ra hay không. Có. Làn
da Faustina phản ứng như thể máu của mẹ cô vừa đổ lên một tờ giấy thấm.
Tất cả máu bị hấp thu vào da mà không để lại một dấu vết nào, và ngay lập
tức trả lại cho Faustina màu da khỏe mạnh của một người bình thường.
Philippa thở hắt ra một tiếng vì kinh ngạc, trong khi Finlay nhận xét với
Faustina:

– Quái dị thật. Chị có chắc chị là djinn mà không phải ma cà rồng không

vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.