NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 309

một điều bận tâm trên đời.

Philippa nói:
– Ông không thể ở đây.
Marco cho biết:
– Ta sẽ không ở đây lâu đâu. Dù gì ta cũng là một đứa con thành Venice.

Biển cả sẽ đến đón ta đi.

Philippa đưa mắt nhìn xung quanh, không biết chắc đang tìm kiếm cái gì.

Và rồi cô thấy nó. Ngoài biển. Đó là một con sóng lớn cao khoảng hai, ba
mét đang đều đều tiến về phía bãi biển nơi Marco Polo đang nằm. Di chuyển
như một bầy ngựa hoang, nhìn nó như thể đang mang theo một mục đích vĩ
đại nào đó.

Cô lo lắng nói:
– Một con sóng lớn đang đi đến đây. Ông sẽ bị ướt nếu cứ nằm đó.
Nhưng Marco chỉ thở dài và nhắm mắt lại:
– Bene

[41]

.

Bản năng khiến Philippa lùi lại khu vực an toàn của tảng đá phía trên

hang và chờ đợi. Trong một giây, cô nghĩ đến chuyện dùng tấm kim bài hiệu
lệnh để bảo Marco rời khỏi bãi biển và cùng cô đi Trung Quốc. Nhưng
chuyện đó có vẻ không công bằng sao ấy. Ngoài ra, cô có thể thấy rõ ông
hoan nghênh chuyện sắp sửa xảy ra.

Vài giây sau, con sóng cao to đập vào bãi biển với một tiếng ầm lớn, nuốt

chửng Marco Polo cùng tất cả những hòn đá, vũng nước đọng bao phủ xung
quanh ông. Và khi đợt sóng xám xịt, hỗn loạn đó lặng lẽ rút khỏi bờ, nhà
thám hiểm già đã biến mất. Philippa đứng tại chỗ trong một khoảng thời
gian dài, dõi mắt về phía biển, tìm kiếm dấu vết của ông trên những đợt sóng
nhấp nhô và đường chân trời mờ sương. Nhưng không có gì. Như thể ông
chưa từng ở đây. Như thể biển cả đã đòi lại ông.

Philippa vẫn đứng đó một lúc lâu, mặt ướt đẫm với hơi nước từ biển cả và

những giọt nước mắt mặn chát, không thể nào phân biệt vị nào với vị nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.