NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 334

cái kim tự tháp này nạp đầy năng lượng. Và rồi chúng ta sẽ lật úp
nó lại.

Cậu Nimrod chau mày:
– Enantodromia. Không thể nào? Cậu chỉ nói đùa thôi, đúng

không?

– Ta hoàn toàn nghiêm túc.
– Nhưng để làm được chuyện đó, cậu cần có nguồn năng lượng

mạnh nhất trong vũ trụ. Mạnh hơn cả năng lượng nguyên tử. Năng
lượng sống, ở một tỷ lệ khổng lồ chưa từng được biết đến. Không
thể nào.

Nở một nụ cười kinh khủng, Rudyard Teer chỉ tay về phía tòa

kim tự tháp và nói:

– Ngươi đoán đúng rồi đó, đồ mũi to. Hãy nhìn đi!

Ông Groanin giải thích với John khi linh hồn của cậu bé djinn đã hoàn

thành việc tìm kiếm trí nhớ ngắn hạn của ông:

– Nó rất kinh khủng. Cháu nghĩ bây giờ đã là ồn lắm rồi à? Thế thì cháu

nên ở đây lúc đó. Nó không khác gì địa ngục. Giống như một cơn bão của sự
hoảng loạn ập vào nơi này. Tất cả những gì ta có thể nghe thấy là tiếng gào
thét và khóc lóc đầy sợ hãi của những đứa trẻ khi phần chóp đỉnh của cái
kim tự tháp mở ra và bắt đầu bị lấp đầy bởi những linh hồn nhỏ bé đó.
Giống như một bể chứa nhiên liệu. Ồng ộc, ồng ộc khi chúng bị cuốn vào
trong, đứa này xếp chồng lên đứa kia. Nó kéo dài đến hàng giờ. Ta không
biết chúng đến từ nơi nào, nhưng nhìn số lượng, chắc chắn chúng phải đến
từ khắp nơi trên thế giới. Đó là tất cả những gì ta biết. Ta e rằng, ta không
biết được gì nhiều. Đầu óc của ta không được tỉnh táo như bình thường. Ta
xin lỗi, John. Ta cảm thấy rất mơ hồ, thật đấy. Giờ nghĩ lại, có rất nhiều
chuyện ta không tài nào nhớ nổi. Và còn nhiều chuyện hơn nữa ta đã quên.
Ta cảm thấy mình như một gã ngốc ấy.

John nghĩ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.