NGHỀ BUÔN MỒ HÔI NƯỚC MẮT NỤ CƯỜI - Trang 112

Khi thấy giám đốc thuê xe mời “Lan yêu tinh” đi nghỉ mát ở Đồ Sơn,

Của đã thấy sợ lắm. Và hắn can:

- Tôi thấy các anh sắp trở thành nhảm nhí cả một lượt rồi. Không ai cấm

các anh đú đởn nhưng đừng đú đởn với cái loại ấy. Con lưu hồ tinh kia, một
khi nó đã quặp vào thằng nào thì thằng ấy bỏ mẹ.

Ông giám đốc trẻ cười nửa miệng:

- Anh già đến thế rồi ư?

- Nếu thế tôi xin thôi việc. Tôi không muốn dính vào những trò nhảm

nhí.

Và tính Của nói là làm. Điều này khiến các ông chủ hơi bất ngờ. Mấy

anh chàng mới nổi cứ tưởng cái mức lương triệu rưỡi tháng là to lắm. Song,
Của xem nó nào có to tát gì.

Từ công ty, Của phóng xe về thẳng nhà tôi. Hắn tự rót rượu trên bàn tôi,

uống suông một mình. Rồi hắn thông báo:

- Tao lại thất nghiệp rồi mày ạ. Nhưng tao lo cho chúng nó quá. Thế nào

con “Lan yêu tinh” nó cũng sẽ chơi cho bọn này một vố ra trò. Nhưng tao
bảo chúng nó không nghe, ai gỡ cũng không được.

Con yêu tinh này còn vờn các ông chủ trẻ của Của mấy hiệp nữa rồi mới

giết.

Một lần, công ty cần huy động vốn gấp và nhiều, đến giật nóng của nó

bốn chục cây vàng, nó mở két đưa ngay. Khi trả, nó không lấy lãi, lại còn
đưa các ông chủ trẻ đi nhà nổi Hồ Tây chiêu đãi. Các ông chủ cám ơn rối
rít, còn nó thì cười, bảo:

- Chuyện làm ăn giúp nhau là thường. Các anh có thiếu tiền đâu, chỉ quý

tình thôi. Thế mới gọi là “giàu vì bạn”.

Hơn một tháng sau, thị mới nhờ các ông chủ trẻ một việc:

- Em đang xây một các khách sạn mi-ni dưới Giáp Bát. Đất mua rồi,

thiết kế cũng có rồi. Dự tính hết khoảng bốn tỷ, nhưng em mới tập trung
được có ba tỷ. Em nhờ các anh vay hộ một tỷ, tiền “âm phủ” cũng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.