NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 14

Vương Thiến Thiến nhớ lúc nãy trên đường học tỷ Hướng Nghiên dẫn

cô có đi ngang qua căn tin, cô đoán chắc hẳn là chỗ kia, nhưng tới rồi cũng
không phát hiện được bóng dáng của Trương Thiên Nhất. Bình thường luôn
là cô chờ tên đó, chắc lúc này cũng thế, rốt cuộc đợi hơn mười phút, cô hết
kiên nhẫn, gọi điện thoại cho Trương Thiên Nhất.

“Cậu đang ở đâu?”

“Trước cửa căn tin.”

“Tớ ở đấy, sao lại không thấy cậu?”

“Hả? Không phải chứ, cậu ở căn tin nào?”

“Cái gì mà căn tin nào? Khu bắc không phải chỉ có một cái căn tin này

sao?”

“Ngất, ở tòa giảng đường bên này cũng có một cái đó! Hại tớ đợi cậu

nửa ngày như vậy.”

Vương Thiến Thiến muốn nói “Tớ cũng đợi cậu hơn mười phút đồng hồ

đó.” Nhưng lại nghĩ đến nói như vậy sẽ làm cho bạn Trương Thiên Nhất
phát điên, vì thế đành nói: “Cậu đứng ở đó đừng đi đâu, tớ qua tìm cậu.” Cô
nhớ mang máng trên đường đi, học tỷ có giới thiệu qua trường học có bao
nhiêu căn tin, từng cái ở đâu, nhưng cô bận si mê đến mờ mắt, hoàn toàn
không ghi nhớ trong lòng.

Chờ cô đi đến đó, quả nhiên thấy được bộ mặt oán giận của Trương

Thiên Nhất, vội vàng đi lên trấn an: “Đi thôi đi thôi.”

“Đi đâu?”

“Ăn cơm đó.”

“Chị hai, chị xem coi hiện tại mấy giờ rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.