NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 19

.

.

Sau khi bạn Vương Thiến Thiến lấp đầy bụng, vừa vào cổng trường, từ

xa đã nhìn thấy cửa xe buýt của trường mở ra, vội gọi Trương Thiên Nhất
cùng đi đến trạm chờ. Lúc này, cô cũng không cần phải đi xa như vậy.

Xe ngừng, đợi ột người cuối cùng xuống xe, cô cũng không nguyện

nhấc chân đi lên.

Trong vòng một ngày, gặp hai lần, có phải chúng ta rất có duyên hay

không?

Hướng Nghiên vừa mới đưa một học muội đến phòng ngủ, tới tới lui lui

mệt chết được, vừa lúc thấy xe buýt trường, lên xe trở về. Xe ngừng, cô
ngồi ở tuốt phía sau mới chậm chạp xuống xe.

Vừa xuống xe, liền thấy được một gương mặt quen thuộc đang cười với

cô. Người nọ cười nói: “Lại gặp, học tỷ Hướng Nghiên.”

Cô cũng khẽ cười nói: “Chị nhớ em rồi, Vương Thiến Thiến.” Đây

không phải là cô nhóc đáng yêu buổi sáng sao?

“Đúng vậy đúng vậy, thật tốt, chị còn nhớ rõ tên em.” Bạn Vương Thiến

Thiến vẻ mặt rất vui sướng.

“Ha hả” Hướng Nghiên cười đến rất bất đắc dĩ, “Buổi sáng vừa gặp qua,

trí nhớ của chị cũng không kém đến mức như vậy.”

Trương Thiên Nhất nhìn Hướng Nghiên một chút, mặt nhỏ như bàn tay,

trang điểm đơn giản, làm cho ngũ quan càng thêm nhu hòa, xinh đẹp, tóc
buộc nhẹ xõa trên vai, áo sơ mi tay ngắn sọc đỏ , quần short, đôi chân thon
dài, phối hợp với đôi giày Converse vải bạt, cả người thoạt nhìn rất tươi trẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.