NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 213

Thiến Thiến không biết đang suy nghĩ gì mà lại tập trung như vậy, liền đưa
muỗng đến trước mặt cô nói:

“Nè, em ăn trước đi.”

Vương Thiến Thiến vội lắc đầu, “Thôi, học tỷ chị ăn trước.”

“Vậy được rồi.” Hướng Nghiên cũng không suy nghĩ nhiều, dùng

muỗng múc một miếng dưa hấu bỏ vào trong miệng, “Quả dưa hấu này rất
ngọt đó, em nếm thử chút đi.” Nói xong, lại múc một muỗng lớn vào chỗ
ngọt nhất bên trong, đưa tới trước mặt Vương Thiến Thiến.

Chiếc muỗng kia gần trong gang tấc, chỉ cần Vương Thiến Thiến

nghiêng người về phía trước một chút, há miệng ra, là có thể ăn được hương
vị ngọt ngào của dưa hấu bên trong, nhưng mà Vương Thiến Thiến lại ngập
ngừng. Không nói đến chiếc muỗng kia học tỷ mới dùng qua, mà là động
tác đút cô ăn của học tỷ, làm cô khẩn trương đến mức không biết làm thế
nào cho phải.

Ngay lúc Vương Thiến Thiến cuối cùng cũng đặt quyết tâm ăn miếng

dưa hấu trước mặt này, cửa đột nhiên truyền đến giọng nói của Triệu Đình.
Hướng Nghiên vội lấy muỗng về đưa miếng dưa hấu vào miệng mình.

“Nóng chết tớ, loại thời tiết này quả nhiên là nên nằm trong phòng ngủ

mới đúng.” Triệu Đình không biết đang nói chuyện với ai.

“Đúng thế đúng thế…..” Có một giọng nữ phụ họa chị ấy.

Sau đó Triệu Đình vào cửa, nhìn thấy Vương Thiến Thiến trước, tiếp đó

thấy dưa hấu đặt trên bàn, vừa dùng khăn tay lau mồ hôi trên mặt, vừa nói:
“Ồ, dưa hấu ai mua đó……”

Cũng không đi nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Vương Thiến Thiến nữa,

cướp muỗng trong tay Hướng Nghiên, ăn liên tiếp mấy miếng to, sau đó thở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.