NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 433

Hướng Nghiên nhẹ nhàng gật đầu, “Để em kiểm điểm lại một lần.”

“Thế em có thể hôn chị một chút được không? Chỉ là hôn một chút.”

Nói xong, Vương Thiến Thiến cố ý quay đầu nhìn ra màn đêm bên ngoài
cửa sổ, dáng người cô đơn in lại một đường nét mơ hồ trên cửa sổ thủy tinh.

Hướng Nghiên luôn mềm lòng, vì thế đồng ý: “Có thể.”

Vương Thiến Thiến mới chậm rãi quay đầu lại, hướng về môi của

Hướng Nghiên hôn lên. Mùi vị quen thuộc, độ ấm quen thuộc, cảm giác
quen thuộc, không khí lập tức trở nên khô nóng.

Cảm giác bàn tay nhỏ của Vương Thiến Thiến bắt đầu không đứng đắn,

Hướng Nghiên dứt ra khỏi nụ hôn này, sau đó rõ ràng nhìn thấy một chút
sắc thái thất vọng trong mắt cô ấy. “Được rồi, đi ngủ.” Hướng Nghiên nói
xong vừa định đóng cửa lại.

“Em còn chưa hôn xong mà……..” Vương Thiến Thiến bất mãn bĩu

môi.

“Vậy rốt cuộc em muốn như thế nào đây?” Cô nhóc này….. thật sự làm

cho cô hết cách.

“Để cho em hôn xong.”

“Đừng có động tay động chân.”

Vương Thiến Thiến lại không biết xấu hổ mà tiếp tục hôn. Cô nhẹ nhàng

mút lấy môi của Hướng Nghiên, thỉnh thoảng lại vươn đầu lưỡi khẽ liếm,
một chút một chút, làm hao mòn lý trí của Hướng Nghiên. Lúc này đây cô
cũng chỉ nhẹ nhàng ôm lấy Hướng Nghiên, bàn tay đặt trên lưng chị ấy,
không có bất cứ hành động vượt giới hạn nào. Ngược lại ở trong nụ hôn dịu
dàng lưu luyến này, Hướng Nghiên không kiềm lòng được dựa lại gần cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.