NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 535

Tiểu Nhất? Xem như cậu có lương tâm còn nhớ được sinh nhật của tớ,
trước đó không phải đã nói qua tới bên đó trước hết phải gọi điện thoại trở
về sao? Lâu như vậy rồi cũng không có tin tức……….”

Thì ra đơn vị của Trương Thiên Nhất đóng quân ở trong núi, di động

không có sóng, mà lần này cũng là cậu xin lâu lắm mới được phép gọi điện
thoại.

Đơn giản hỏi thăm tình hình cuộc sống của mỗi người, vội vàng ngắt

máy, tuy rằng không được tận mắt nhìn thấy cậu, nhưng từ giọng nói của
cậu ấy Vương Thiến Thiến nghe ra được, cuộc sống quân lính của cậu vui
vẻ hơn rất nhiều so với trong suy nghĩ của cô.

“Hướng Nghiên………..” Vương Thiến Thiến ôm chặt lấy Hướng

Nghiên, gọi tên chị ấy ở bên tai.

“Ừ?”

“Hứa với em, đừng bao giờ nói chia tay với em.”

“Được. Trừ khi em nói với chị, chị nhất định sẽ không nói ra hai chữ

này.”

Vạn: Chương mình rất thích đây mà, chương này không có gì đặc biệt

nhưng lại cảm thấy buồn phảng phất; có cảm giác như những nhân vật trong
truyện rất thật, rất thật và họ cũng chia tay nhau sau bốn năm như vậy. Thật
ra mình edit truyện này là vì tình bạn trong đây, chứ không phải tình yêu.
Mà nói, mình cảm thấy truyện dừng ở đây là đủ đẹp, đủ trọn vẹn rồi….

Ps: Chương này dành tặng cậu. ^_^

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.