NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 600

cô trở về vài lần, trong nhà vẫn là dáng vẻ lúc cô đi, Hướng Nghiên, một
lần cũng chưa từng trở về. Cô nằm nhoài lên giường, gỡ khăn choàng cổ
cản trở hô hấp xuống, mắt hơi hé mở khóe miệng cong lên, nói với không
khí: “Hướng Nghiên……. Em không có kết hôn……… cũng không tìm đối
tượng…….. có phải là không cần cút đi hay không……….”

Ngày hôm sau, Vương Thiến Thiến bỏ lỡ thời gian đi làm, dứt khoát

không đi. Cô nhớ mang máng đêm qua mình uống say, nói rất nhiều, nhưng
cụ thể nói gì, nghĩ không ra. Nhưng mà cô nhớ rõ ràng lúc mình trở về,
không có sức lực cởi quần áo, mà hiện tại, cô lại mặc áo ngủ. Cô không
dám đi hỏi mẹ cô tối hôm qua cô đã nói những gì, lỡ như nói gì đó không
nên nói, vậy không phải là tự chuốc lấy phiền phức hay sao?

Cô mở to mắt ngẩn ra một lúc, tiếng chuông điện thoại lại kéo cô trở về

cuộc sống hiện tại.

“Thiến Thiến, đang làm gì vậy? Một thời gian dài không liên hệ như

thế.” Là Lí Nam.

Đột nhiên Lí Nam gọi điện thoại tới, Vương Thiến Thiến mới nhớ lại,

một năm nay tất cả mọi người bận rộn nhiều việc, cũng không sao liên lạc
được, bản thân cô là bận học hành thi cử, Tống Nhiên là vừa làm giáo viên
vừa bận soạn bài giảng, Nguyệt Lượng và Thái Dương ở Bắc Kinh bận
kiếm tiền như trước, ngược lại Lí Nam, cô thật đúng là không biết Lí Nam
đang bận gì, vì thế cô nói đùa: “Thời gian lâu như vậy cậu làm gì? Không
phải là bận dưỡng thai đó chứ?”

“Đúng vậy, chính là dưỡng thai. Sao cậu lại biết?” Lí Nam hiển nhiên

cũng có một chút kinh ngạc.

“A? Không phải chứ? Sinh rồi?”

“Ừ, cậu không đến thăm tớ sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.