NGHỆ THUẬT NÓI TRƯỚC CÔNG CHÚNG - Trang 132

vui mừng, ông giơ cả hai tay ở một góc khoảng năm mươi độ, bàn tay
hướng lên, như thể đang nắm chắc linh hồn của một vật mà ông yêu quý.
Nếu cảm xúc đó là sự phản đối mạnh mẽ - sự lên án chế độ nô lệ chẳng hạn
- cả hai cánh tay vung lên, bàn tay siết chặt lai, vung trong không khí và
ông bộc lộ sự phẫn nộ tột độ. Đó là một trong những điệu bộ hiệu quả nhất
của ông, và thể hiện sinh động nhất quyết tâm cao độ phá tan những thứ mà
ông căm ghét. Ông luôn đứng thẳng, thậm chí các ngón chân cái còn song
song với nhau; ông không bao giờ đặt chân này trước chân kia; ông không
bao giờ bám hay dựa vào đâu. Ông không bao giờ tỏ ra huênh hoang, không
bao giờ đi tới đi lui trên bục diễn thuyết. Để tay được thoải mái, ông thường
nắm tay trái vào ve áo khoác và để tay phải tự do hoạt động”. St. Gaudens
đã tạc hình ảnh này của ông vào bức tượng mà nay vẫn đứng tại công viên
Lincoln ở Chicago.

Đó là phương pháp của tổng thống Lincoln. Tổng thống Theodore

Roosevelt thì lại mãnh liệt và chủ động hơn. Toàn bộ gương mặt của ông
trông thật sống động với những cảm xúc, bàn tay nắm chặt, toàn bộ người
ông là một công cụ của sự biểu lộ cảm xúc. Bryan thường duỗi thẳng tay ra
bàn tay mở rộng. Gladstone thường đập bàn hoặc xòe rộng bàn tay hay dậm
chân thình thịch lên nền sân. Ngài Rosebery thường nâng cánh tay phải và
hạ nó xuống với một cái khoát tay mạnh mẽ. Đầu tiên đó là sức mạnh trong
ý nghĩ và sức thuyết phục của người phát biểu; đó chính là thứ làm cho cử
chỉ hay điệu bộ mạnh mẽ và tự nhiên.

Tính tự nhiên... sức sống... chúng là xung lực của hành động. Burke là

một người gầy gò và rất vụng về trong điệu bộ. Ngài Henry Irving bị mất
một chân và trông phong cách của ông rất vụng về. Huân tước Macaulay
trên bục diễn thuyết trông cũng lóng ngóng. Và cả ông Granttan cũng vậy.
Cả ông Pamell nữa. Cố huân tước Curzon của trường đại học Cambridge
trong một bài phát biểu tại Parliamentary Eloquence đã nói “Câu trả lời là
những nhà diễn thuyết nổi tiếng có phong thái riêng của họ; và rằng trong
khi hình thức bên ngoài là một lợi thế của một nhà diễn thuyết, nhưng nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.