NGHỆ THUẬT NÓI TRƯỚC CÔNG CHÚNG - Trang 14

quán quân vậy.

Tướng Grant, một người đã từng chiếm được Vicksburg và lãnh đạo một

cuộc chiến vĩ đại nhất trong lịch sử thế giới thời đó, nhưng phải thừa nhận
rằng trong lần đầu tiên nói trước công chúng, ông cứ như một người mất
điều hòa vận động vậy.

Jean Jaures, nhà thuyết trình chính trị quyền lực nhất mà nước Pháp có

được trong thế hệ của ông, đã từng nói: trước khi có đủ dũng khí để thực
hiện bài phát biểu đầu tiên, ông đã mất cả một năm im lặng trong Hạ nghị
viện Pháp.

Lloyd George đã từng thú nhận: “Lần đầu tiên tôi thuyết trình trước công

chúng, nói thật là tôi đã ở trong một tình trạng hết sức khốn khổ. Đó không
có vẻ là một bài diễn văn. Vì nếu nói một cách văn vẻ thì lúc đó lưỡi của tôi
như dính chặt vào miệng, và lúc ban đầu, tôi đã không thể thốt ra được dù
chỉ một từ”.

John Bright, một người Anh nổi tiếng, vốn đã từng chiến đấu vì sự thống

nhất và giải phóng nước Anh trong cuộc nội chiến, có bài diễn văn đầu tiên
trước một nhóm người dân nông thôn tại một trường học. Trên đường đi tới
đó, ông đã rất lo lắng, sợ rằng ông sẽ thất bại, và ông đã nài nỉ các cộng sự
của mình hãy vỗ tay để khích lệ nếu thấy ông có dấu hiệu luống cuống hay
bối rối.

Charles Stewart Parnell, lãnh đạo vĩ đại của người Ai-len, trong thời kỳ

đầu bắt đầu con đường diễn thuyết đã rất sợ hãi, theo những gì anh trai ông
ghi lại được, khi đó ông thường nắm chặt tay đến độ các móng tay đâm vào
gan bàn tay khiến bật máu.

Disraeli đã từng thừa nhận rằng ông thà phải chịu hình phạt đóng đinh

gắn lên thập tự giá còn hơn là phải đứng trước Hạ nghị viện lần đầu tiên.

Trong thực tế, rất nhiều nhà diễn thuyết nổi tiếng của Anh đã không

thành công trong những lần thuyết trình đầu tiên, do đó hiện nay người ta
có cảm giác Nghị viện không phải là địa điểm may mắn mang lại sự thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.