NGHỆ THUẬT NÓI TRƯỚC CÔNG CHÚNG - Trang 144

Một người cũng có thể mở đầu gợi trí tò mò cho khán giả bằng cách nêu

ra hiện tượng rồi khiến khán giả háo hức lắng nghe nguyên nhân. Chẳng
hạn như một sinh viên đã mở đầu với một lời tuyên bố rất đanh thép:

Một thành viên của một cơ quan lập pháp của chúng ta gần đây đứng lên

phát biểu trong hội đồng lập pháp và đọc một đoạn trong luật nói rằng cấm
các con nòng nọc biến thành ếch trong vòng hai dặm của bất kỳ trường học
nào.

Bạn cười ư? Có phải người này đang nói đùa bạn không? Thật là vô lý!

Có phải điều đó là sự thật và đã được thực hiện rồi không?... Vâng. Sinh
viên này tiếp tục giải thích.

Một bài báo trên tờ Bưu điện tối thứ bảy với nhan đề “Với tên Gangster”

đã mở đầu như sau:

Có phải những tên găngxtơ thực sự là có tổ chức không? Bởi vì họ có

luật lệ riêng...

Chỉ với mấy từ như vậy thôi mà tác giả của bài báo đã nói lên chủ ý của

mình và khiến bạn thấy tò mò là những tên găngxtơ được tổ chức như thế
nào. Rất đáng tin. Một người phát biểu trước công chúng nên học kỹ thuật
của các nhà viết báo, tạp chí áp dụng để ngay lập tức thu hút sự quan tâm,
chú ý của người đọc. Bạn học được từ họ cách mở đầu nên như thế nào
nhiều hơn là học từ cách sưu tầm các bài phát biểu sẵn được in ra.

Tại sao lại không bắt đầu bằng một câu chuyện?

Chúng ta đặc biệt thích nghe diễn giả liên hệ bằng chính kinh nghiệm bản

thân của mình. Russell E. Conwell đã từng trình bày tới sáu trăm lần bài
“Cánh đồng kim cương” và cũng nhận được sự quan tâm đặc biệt của mọi
người. Bài này mở đầu như sau:

Năm 1870 chúng tôi đi xuống vùng sông Tigris. Chúng tôi đã thuê một

người hướng dẫn tại Bagdad để chỉ cho chúng tôi Persepolis, Nineveh và
Babylon...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.