NGHỆ THUẬT TINH TẾ CỦA VIỆC ĐẾCH THÈM QUAN TÂM - Trang 215

“Đám đồng nghiệp của tôi là một lũ dốt nát; bọn họ luôn khiến tôi phải

trễ họp vì tôi cứ phải dạy bọn họ cần làm việc như thế nào.”

“Tôi không thể tin được anh lại khiến tôi cảm thấy ngu ngốc trước mặt

chị mình như thế. Đừng có bao giờ tranh luận với tôi ở trước mặt chị ấy
nữa!”

“Tôi rất muốn nhận cái công việc ở Milwaukee ấy, nhưng mà mẹ sẽ

chẳng bao giờ tha thứ cho tôi mất nếu tôi chuyển tới một nơi xa thế.”

“Em có thể hẹn hò với anh, nhưng anh đừng nói với cô bạn Cindy của

em được không? Cô ấy sẽ cảm thấy lo lắng khi em có bạn trai còn cô ấy thì
không.”

Trong mỗi một kịch bản, người đó hoặc là gánh trách nhiệm trước

những vấn đề/cảm xúc không phải của bản thân họ, hoặc đòi hỏi một
ai đó khác phải chịu trách nhiệm cho những vấn đề/cảm xúc của họ.

Nhìn chung, những người tự cho mình đặc quyền bị rơi vào một

trong hai cái bẫy trong các mối quan hệ của mình. Hoặc là họ mong
đợi người khác sẽ chịu tránh nhiệm cho vấn đề của chính họ: “Tôi
muốn có một cuối tuần dễ chịu thảnh thơi ở nhà. Anh/Cô nên biết thế và hãy
hủy hết mấy cái kế hoạch kia đi.”
Hoặc là họ tự đi gánh quá nhiều trách
nhiệm cho những vấn đề của những người khác: “Cô ấy lại vừa mới
mất việc, nhưng có lẽ đấy là lỗi của tôi bởi vì tôi đã không ủng hộ cô ấy như
đáng lẽ ra tôi cần phải làm. Ngày mai tôi sẽ giúp cô ấy làm lại cái sơ yếu lý
lịch.”

Những người tự cho mình đặc quyền áp dụng những chiến thuật

này trong mối quan hệ của họ, cũng như là với tất cả những thứ khác,
nhằm giúp họ tránh khỏi việc chấp nhận trách nhiệm trước những
vấn đề của bản thân mình. Và kết quả là, mối quan hệ của họ thật
mong manh và giả tạo, bởi chúng là sản phẩm của việc lảng tránh nỗi
đau nội tại thay vì việc nuôi dưỡng sự trân trọng và yêu thương chân
thành dành cho nửa kia của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.