Tử Hào khó xử nhìn Thiên Lam. Nó cũng có nỗi khổ riêng mà.
- Tử nhi, giúp mẫu hậu đi mà...
Lời còn chưa nói xong bóng dáng màu tím đã vọt vào. Long Tử Phing
ánh mắt đe doạ nhìn Tử Hào, nở một nụ cười mê hoặc.
- Thế nào muốn ngủ với mẫu hậu con sao, hửm?
Chữ cuối cùng âm điệu của Long Tử Phong đề cao lên. Tử Hào cả lưng
toát mồ hôi lạnh. Nở một nụ cười nịnh nọt.
- Phụ hoàng con nào có a, người vẫn nên mang mẫu hậu về tẩm cung đi.
Người nhớ cho con nhiều tiểu đệ đệ cùng muội muội là được.
Mẫu hậu, xin lỗi người, vì mạng nhỏ của con và vì tiểu bảo bảo con
đành phải bán đứng người a.
Long Tử Phong rất vừa lòng câu trả lời của Tử Hào, liền ôm Thiên Lam
trở về tẩm cung. Thiên Lam khóc không ra nước mắt, Tử nhi sao con có thể
bán đứng mẫu hậu a, mẫu hậu thật đau lòng.
Ngày hôm sau.
Long Tử Phong cau mày nhìn Mị Cửu cùng muội muội hắn Mị Diễm,
hắn muốn muội muội hắn làm Ma phi, tâm cơ thật sâu. Nhưng nếu như bây
giờ không đồng ý khác nào để Yêu tộc cùng Ma tộc đối nghịch. Nếu như
vậy Ám vực chẳng lẽ sẽ thành miếng mồi thơm cho các thế lực khác hay
sao. Tên Mị Cửu này quả nhiên đáng hận.
Mị Diễm nhìn Ma hoàng cố ý liếc mắt đưa tình, tỏ ra dịu dàng e lệ
nhưng trước sau vẫn không lọt được vào mắt Ma hoàng. Phải nói Yêu tộc
công chúa này quà nhiên thật xinh đẹp, tuyệt mĩ vô song, bộ váy mỏng