NGHỊCH TẬP
Sài Kê Đản
www.dtv-ebook.com
Chương 150: Dám Giành Đồ Của Tôi? Trị Cô Không Thương Lượng!
Tháng sáu tháng bảy, lại đến mùa hạnh đào chín.
Trong vườn nhà Ngô Sở Úy có trồng một cây hạnh đào, vừa đến hạ
tuần tháng sáu, hạnh đào chi chít có thể nặng trĩu cả cành. Ngô Sở Úy thích
ăn hạnh đào nhất, rảnh rỗi lại đi vòng vòng dưới gốc hạnh đào, vừa hái vừa
ăn, đi hai vòng có thể ăn hơn một cân.
Năm nay vì công ty bận rộn, Ngô Sở Úy không có thời gian rảnh đi
dưới gốc hạnh đào hái ăn, sau khi về nhà liền hái sạch hạnh đào, vác hai
bao lớn chật ních lên xe.
Bà Ngô chạy bước nhỏ tới bên xe Ngô Sở Úy, nôn nóng hỏi: "Con lấy
đi hết sao?"
Ngô Sở Úy nói: "Nếu không để lại cho ai ăn chứ? Mẹ có bệnh tiểu
đường, bác sĩ không cho mẹ ăn trái cây có hàm lượng đường cao."
"Không phải mẹ ăn." Bà Ngô nói: "Là cháu ngoại của con thích ăn,
con quên rồi hả?"
Ngô Sở Úy sụ mặt nói: "Không phải mẹ đã cho chị một sọt rồi sao?
Sao còn mong nhớ đến chút ít trên xe con làm gì? Chẳng lẽ mẹ chỉ thương
cháu trai của mẹ, không còn thương con trai của mẹ nữa?"
Bà Ngô bối rối, thằng con này sao lại thay đổi rồi? Trước kia hạnh đào
vừa chính đầu tiên sẽ đưa cho chị nó, chuyện gì cũng nghĩ cho người khác
trước, bây giờ sao lại học cách bảo vệ thức ăn thế nào?