NGHỊCH TẬP - Trang 1213

nhận quan hệ tại tiệc sinh nhật Quách Tử."

Trì Sính còn chưa lên tiếng, Quách Thành Vũ lại mở miệng trước.

"Tính ngày kỷ niệm quen nhau sao vậy? Hai người tổng cộng mới

được mấy năm? Ở giữa có một chỗ hổng lớn, cậu cũng dám nói chung
chung mười năm?"

Uông Thạc cười nhạt, "Đều là mấy người nói có chỗ hổng, với ta mà

nói không có chỗ hổng."

Nói xong, dốc một ly rượu, cảm thấy tỉnh táo như trước.

Ánh mắt Trì Sính một mực nhìn chằm chằm một chỗ, không thấy rõ

tâm tình thực sự bên trong.

"Tôi phát hiện, bài hát

《Mười Năm》thực sự rất hợp với tôi, mười

năm trước, chúng ta từ người xa lạ đâu đâu, dần dần thân thiết; mười năm
sau, chúng ta là bằng hữu, còn có thể ân cần thăm hỏi..."

Nói tới, tự nhiên bắt đầu ngân nga, đúng như Quách Thành Vũ, Uông

Thạc hát căn bản không hay. Tuy nhiên tình cảm biểu đạt rất đúng chỗ, hát
hai câu thì nghẹn ngào, đang hát liền buông rơi ly rượu trong tay, gục lên
bàn rượu nghẹn ngào đau khổ.

Cả phòng tiệc ai cũng uống say, cũng có người gào khóc, sẽ không ai

để ý Uông Thạc vừa khóc.

Nhưng lại có người để ý.

Trong lòng Trì Sính cũng thắt lại, giờ khắc này cũng có phần suy sụp.

Từ khi Uông Thạc nhắc đến mười năm này, anh cũng tham dự trong

đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.