NGHỊCH TẬP - Trang 1327

"Khá lắm!" Ngô Sở Úy còn đang tự kỷ, "Tôi vậy mà có thể đè được

anh? Thế vậy mà có thể đè được "tổng công đại nhân"? Vậy chẳng phải tôi
có thể chinh phục đàn ông khắp thiên hạ sao?"

Trì Sính ho nhẹ một tiếng, "Đừng khoa trương như vậy."

Ngô Sở Úy cũng cố gắng đèn nén tâm tình kích động, giọng trầm ổn

nói: "Đúng đúng đúng, anh là đệ nhất pháo thành phố, tôi chẳng phải là
chinh phục toàn bộ già trẻ Bắc Kinh sao." (Úy Úy động kinh)

Trì Sính, "..."

Đối với Ngô Sở Úy mà nói, cảm giác đè được Trì Sính cũng không

quan trọng, dù sao cậu cũng là trai thẳng, đè được một người đàn ông cao
lớn cũng không hẳn là thoải mái. Then chốt chính là cảm giác thành tựu
này, vốn liếng khoa trương thế này, một khi phát sinh, sau này có thể ngẩng
cao thằng nhỏ làm đàn ông.

Dù bị Trì Sính đè còn không sợ, dù sao tôi cùng từng đè được anh!

Có điều cậu vẫn có chút cảm giác chưa thỏa mãn, dù sao lúc đó ý thức

không rõ ràng, sau còn muốn tìm hiểu kỹ.

Vì vậy vân vê cằm Trì Sính hỏi: "Lúc đó anh có rên rỉ không?"

Trì Sính gật đầu.

"Anh rên rỉ ra sao?" Ngô Sở Úy hào hứng hỏi.

Trì Sính nói: "Bình thường cậu rên rỉ thế nào, thì tôi rên rỉ như vậy."

Mắt Ngô Sở Úy lúc này tỏa sáng, "Anh rên rỉ như vậy thật sao?"

Trì Sính cả đời chưa từng cười thoải mái như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.