"Oa oa, đây là món gì vậy? Ngửi thơm quá đi thôi.!"
"Đây cũng chỉ là một món ăn dân dã thôi." Ánh mắt của Quách Thành
Vũ rất có ý tứ hàm xúc liếc nhìn Ngô Sở Úy,"Chuyên gia ăn vụng như cậu,
quả thật cái mũi thật tốt."
Làm cho Ngô Sở Úy mồ hôi đầm đìa.
Lúc ăn cơm, bốn người vừa nói vừa cười, ngày thường nói nhiều nhất
là Ngô Sở Úy, hôm nay lại im lặng, không nói một câu. Ngoại trừ khen
Quách Thành Vũ làm đồ ăn ngon, còn không nói bất cứ cái gì nữa, mắt
thỉnh thoảng liếc nhìn Trì Sính, thấy biểu tình của anh rất bình thường, lại
yên tâm tiếp tục ăn.
Trong lúc đó, Quách Thành Vũ cố ý nói đến phim truyền hình.
" 'Tiếu ngạo giang hồ' mới phát hành trên TV có ai biết không?"
Khương Tiểu Soái nói,"Biết, tôi mới xem được một tập, kết quả nghe
được Lệnh Hồ Xung gọi một tiếng 'Doanh Doanh' , tôi cả người đều nổi da
gà, nhanh chóng chuyển kênh."
Khương Tiểu Soái cố ý đem hai chữ 'Doanh Doanh' nhấn mạnh.
Ngô Sở Úy trong lòng lộp bộp một chút, vùi đầu và cơm.
Quách Thành Vũ vỗ một cái lên tay Ngô Sở Úy ,"Này, tôi nói, Lệnh
Hồ Xung.........."
Vừa nói xong, Khương Tiểu Soái liền cười ha ha.
Quách Thành Vũ giả bộ áy náy nói,"Nói sai nói sai, vừa nói chuyện
đột nhiên nhớ đến cái này, thuận miệng nói ra."