Quách Thành Vũ nói: "Không có, là cậu ta kêu tôi đi theo cậu, cậu ta
đối tôi rất có lòng tin, ở ngoài một đêm thật không đến nỗi."
Trì Sính nghiến nghiến răng, ánh mắt nóng rực nhìn Quách Thành Vũ.
"Hai người mỗi tối đều làm?"
Quách Thành Vũ nhếch mép cười, "Trừ phi có việc ngoài ý muốn."
"Cậu nói việc ngoài ý muốn là?"
Quách Thành Vũ vỗ vỗ đũng quần, "Ví như thằng nhỏ của tôi bị cắt
đứt."
"Con mẹ nó!"
Hai người cùng phát ra tiếng cười mạnh mẽ của đàn ông.
Quách Thành Vũ lấy một bình rượu dê từ trên giá xuống, nghiêng về
một bên nói với Trì Sính: "Một người bạn nước ngoài cho, tôi uống thử
thấy vị cũng không tệ, cậu uống một chung nhé, vừa hay giải sầu luôn."
Trì Sính nói: "Uống một mình không vui, cậu cũng uống đi."
Vì vậy Quách Thành Vũ cũng rót một chung, hô một tiếng, hai người
chạm chung.
Trì Sính càng uống ngực càng khô nóng, bàn tay to nắm lấy phía sau
cổ Quách Thành Vũ, giễu giễu nói, "Hai người các ngươi mỗi ngày đều làm
như vậy, Khương Tiểu Soái chịu được sao?"
Quách Thành Vũ liếm môi, cười gian tà.
"Tôi cũng đâu muốn mệt mỏi như vậy, nhưng cậu ta cứ quấn lấy tôi
đòi hỏi, vừa lên giường là 'Ông xã làm em đi', 'Ông xã thật là nhớ thằng