NGHỊCH TẬP - Trang 1615

nhận sự khác nhau là không được. Có chút suy nghĩ, không phải tiểu thụ
không thể hiểu thấu, mật mã của tôi, trừ sư phụ không ai có thể phá giải.

"Vậy cậu còn chờ gì nữa?" Trì Sính ánh mắt thâm trầm quét về phía

Quách Thành Vũ "Mau gọi cậu ta tới đi!"

Quách Thành Vũ nhíu mày, xa xôi nhắc nhở "Cậu quên rồi à? Tối qua

tôi mới chọc cậu ta giận rồi!"

Lông mày rậm của Trì Sính nhíu chặt, giọng nói tỏ rõ không vui nói

"Cũng một ngày rồi còn chưa dỗ được."

Quách Thành Vũ bóc mẽ anh "Cậu và Đại Bảo mới làm lành mấy

ngày nay, cậu mất bao lâu mới dỗ cho cậu ấy cười hả."

"Đừng nói lời thừa với tôi!" Trì Sính không nhịn được giục, "Đi, mau

dắt cậu ta tới chỗ tôi!"

Quách Thành Vũ thở dài, đành bất đắc dĩ mang thân đi chịu tội.

Hơn một giờ sau, quả nhiên một mình trở về.

"Bà xã tôi nói, trừ cậu không ai mời được." Quách Thành Vũ nói.

Trì Sính ánh mắt âm trầm, trên mặt lộ vẻ nén giận.

"Thằng nhóc này cũng có giá đó!"

Quách Thành Vũ buông tay, "Dù sao tôi cũng không quản được, cậu

tự đi xử lý đi."

Trì Sính quét mắt nhìn anh một cái, mặt âm u đi ra cửa.

Khóe miệng Quách Thành Vũ hé ra nụ cười như có như không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.