NGHỊCH TẬP - Trang 1684

Vừa xuống xe, nhanh như chớp mắt liếc lên giàn giáo thứ tư, mặt trời

chói chang nắng chiếu xuống cơ thể cường tráng, mặt âm u đến dọa người.

"Ai bảo cậu ấy trèo lên?"

Thuận miệng hỏi như vậy, bốn phía đều im bặt, không ai dám mở

miệng.

Đội trưởng bảo vệ nhỏ giọng nói,"Vừa chúng tôi muốn lên đỡ cậu ấy

xuống, nhưng cậu ấy không cho chúng tôi lên. Hay là, tôi gọi hai người nữa
giúp cậu ấy xuống?"

"Không cần." Trì Sính lắc lắc tay,"Chuyện của cậu ấy chưa làm xong,

ai khuyên được nữa, các cậu mau qua chỗ mát ngồi nghỉ đi."

Nói xong, anh đứng ở một nơi khuất nhìn chằm chằm Ngô Sở Úy, sợ

Ngô Sở Úy nhìn thấy anh lại kích động sẽ té xuống dưới. Lòng thấp thỏm
nhìn lên bốn tầng giàn giáo cao như vậy, lông mày nheo lại không che dấu
được vẻ căng thẳng. Ngô Sở Úy lùi một bước, yết hầu Trì Sính nuốt khan
một cái, ánh mắt sắc như lưỡi dao nhìn chằm chằm cậu, không dám rời một
giây, thần kinh căng lên, không một phút thư giãn. (Quá là ôn nhu đi..)

Cuối cùng, Ngô Sở Úy nhanh nhẹn từ trên giàn giáo trèo xuống.

Vừa mới leo đến tầng giáo thứ hai, Trì Sính liền phi nhanh tới, chân

của Ngô Sở Úy còn đang ở trên tầng một và tầng hai giàn giáo, đã bị bàn
tay to của Trì Sính ôm xuống.

"Anh mau mau thả tôi xuống." Ngô Sở Úy chột dạ hết nhìn đông tới

nhìn tây,"Người ta đang nhìn tôi kìa."

"Sợ tôi ôm cậu, thì lần sau đừng trèo lên cao như vậy."

Trì Sính vẫn ôm Ngô Sở Úy ra khỏi khu vực thi công mới thả ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.