Trong nháy mắt Trì Giai Lệ bùng nổ, đuổi sau lưng sau lưng Trì Sính
hét to như sấm.
" Chết tiệt!, Trì Sính, mày có làm được việc gì tốt không hả? Mày có
phải đang tự lấy dây thắt cổ mình không? Mày còn không biết tính khí ba
mẹ hả, mày muốn làm tức mà chết hai người bọn họ hay sao?"
...........
Một bữa ăn tối thịnh soạn vừa dọn lên, Khương Tiểu Soái xoa xoa tay,
sẵn sàng tất cả chuẩn bị ăn.
Vừa mới cầm đũa lên, điện thoại di động liền vang lên.
"Tiểu Soái, tôi là đại Úy, tôi lập tức tới ngay nhà cậu."
Hạ điện thoại xuống, Khương Tiểu Soái lập tức nhìn Quách Thành Vũ
nói,"Mau mau cấp tốc, đem những món này bưng hết xuống phía dưới. Ngô
Sở Úy muốn tới, nhất thiết không được để cho cậu ta thấy."
Quách Thành Vũ thấy buồn cười,"Cậu có thể giống cậu ta như vậy?"
"Đều tại cậu ta ép tôi!" Khương Tiểu Soái cắn răng nghiến lợi,"Không
có việc gì sẽ tới đây ăn trực, chắc chắn lần này đến đây ăn trực đây, lần
trước bánh bao anh hấp cậu ta ăn hết một mẻ không chừa cái nào! Còn nữa,
Trì Sính, mỗi lần đến đây cũng phải mang một vài chút đồ đạc đi, anh khổ
sở làm mắm tép chưng thịt, toàn bộ đều bị anh ta nhẹ nhàng lấy đi! Hai
người này quả thực chính là ti tiện, thứ gì tốt đều qua nhà bọn họ cả!
Không nói nữa, trước hết tôi phải đem đồ ăn vặt của tôi giấu hết đi, anh
nhanh nhẹn bưng hết đồ ăn ngon xuống nhanh nhanh lên !!!" ( Cái chương
này toàn gặp mấy ông kẹt sỉ..)
Nói xong, Khương Tiểu Soái liền đem đồ ăn vặt các nơi tập hợp bỏ
vào trong túi, sau đó đạp cái ghế trèo lên nhét vào hộc tủ cao nhất.