NGHỊCH TẬP - Trang 1792

ngủ. Ba mẹ nuôi chúng ta lớn không dễ dàng chút nào, chúng ta làm gì
cũng phải luôn luôn nghĩ cảm nhận của ba mẹ." (Ha ha... có vẻ là ngoan đi..
tạm cho là ngoan đi..)

Trì Giai Lệ lấy tay xoa xoa lên đầu Quyển Quyển, trên mặt lộ ra nụ

cười vui mừng.

"Quyển Quyển của mẹ là ngoan nhất!!"

Trì Giai Lệ đến cửa nhà Trì Sính, ấn chuông cửa.

Đến mở cửa lại là Ngô Sở Úy, Đâu Đâu cũng đi theo cậu, bây giờ nó

đã tháo kính ra. Bởi vì lúc nó ăn cơm nhìn thấy cơm đều đen xì, sống chết
cũng không chịu ăn, khiến cho Ngô Sở Úy phải tháo kính của nó xuống.

Trì Giai Lệ nhìn lướt qua trên người Đâu Đâu, ánh mắt giễu cợt nhìn

về phía Ngô Sở Úy.

"Không phải nói có thể đem con tôi biến thành trắng hay sao? Nó

trắng chưa?"

Ngô Sở Úy còn chưa lên tiếng, Đâu Đâu liền vội vã chạy vào phòng

trong. Từ trên ghế salon cầm cái kính mắt kia, đeo vào quay về Trì Giai Lệ
hưng phấn mà kêu lên," Mẹ, mẹ mau nhìn xem, con đã biến thành trắng!"

Trì Giai Lệ vừa tức vừa đau lòng vỗ một cái lên đầu Đâu Đâu, giả bộ

tức giận nói,"Chẳng thay đổi gì? Không phải vẫn đen như vậy hay sao?"

"Mẹ, mẹ đeo thử mà nhìn." Đâu Đâu chưa từ bỏ ý định.

Trì Giai Lệ vừa mới cầm đeo lên, ánh mắt tức giận nhìn về phía hai

người bên cạnh bàn ăn thầm chửi 'Bọn buôn người.' (Cười đau ruột.. hai
ông buôn người..)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.