NGHỊCH TẬP - Trang 1899

"Người ta vì sao lại chọn Uông Trẫm đến phá hoại? Uông Trẫm vì sao

lại dễ bị xúi giục như vậy? Một cuộc điện thoại, anh ta ngay lập tức từ Ma
Cao bay thẳng đến đây? Cậu có biết Uông Trẫm có bao nhiêu bạn bè hay
không? Một năm anh ta bận rộn ở bên ngoài bao nhiêu ngày? Làm sao mà
cậu có một chút biến động nhỏ anh ta ngay lập tức nhanh nhẹn mà chạy
đến.?"

"Con mẹ nó, cậu không có quan trọng như vậy thì làm sao người ta có

thể lo lắng cho cậu hay không?"

Cuối cùng một tiếng rống to, cô y tá đứng ở giữa cửa cũng sợ đến kinh

hồn bạt vía.

Ngày thường, Ngô Sở Úy và Trì Sính có cãi nhau thì Ngô Sở Úy cũng

đều rất ngang bướng, không biết vì sao, mỗi khi chuyện liên quan đến
Uông Trẫm, Ngô Sở Úy liền vừa vội vừa giận nói không ra lời. Trì Sính hết
lần này tới lần khác còn không chừa cho cậu đường sống nào.

Trì Sính một bước dài nhảy lên giường, giày thiếu chút nữa đập xuống

đất tạo thành một cái hố trong phòng bệnh.

"Anh muốn làm gì? Tôi nói cho anh biết, đây là bệnh viện......Ôi! !"

Bàn tay to của Trì Sính đưa đến trên mép áo của Ngô Sở Úy, xoạt một

tiếng rách vang lên, áo của Ngô Sở Úy từ cổ áo thẳng đến vạt áo rách toạc
ra. Cúc áo cũng bắn tung ra nền đất, lòng của Ngô Sở Úy liền sợ đến run
rẩy.

"Anh dựa vào cái gì mà xé quần áo của tôi? Dừng lại cho tôi!"

Ngô Sở Úy nhìn bộ quần áo yêu thích nhất bị xé rách, gấp đến độ

dùng cái tay bị thương ngăn cản Trì Sính. Trì Sính hung hăng túm lại ép
sang hai bên ngăn cản tay cậu chống cự, trực tiếp đem quần áo từ trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.