NGHỊCH TẬP - Trang 2014

"Quả bóng......Không bằng anh trực tiếp mua luôn nồi nước đường này

đi! Đỡ phải ở đây phơi nắng.....Không phải anh trá hình bố thí người ta hay
sao, cố ý làm mất mặt người ta hay sao? Như vậy đi, Đại Úy, tôi coi trọng
cậu. Cậu thổi cho tôi mười con nhím, tôi cho cậu năm tệ, cậu nghĩ thế
nào?" (Giọng chua hơn cả Soái Soái nhưng mà thâm hơn Soái một chút..)

Ngô Sở Úy hừ lạnh một tiếng,"Tôi cho cậu năm tệ, cậu mau mau tìm

chỗ mát mẻ mà ngồi đi!."

Uông Thạc cười hà hà, kỳ thực cũng không có ác ý gì, chính là muốn

nhắc nhở Ngô Sở Úy. Muốn đối phó với người kia của cậu, thì phải có đầu
óc như tôi.

Uông Trẫm đưa tay khoát lên trên vai Uông Thạc, nửa vai Uông Thạc

đều đã tê rần. Giống như là bị người điểm huyệt câm, một câu cũng không
thể nói ra được.

"Chúng tôi vừa mới xuống máy bay, phải về trước thu dọn một chút,

có thời gian mình nói chuyện tiếp." Uông Trẫm quay sang Ngô Sở Úy nói.

Ngô Sở Úy gật đầu,"Ở đây quá nóng, các anh mau về cho mát đi."

Uông Trẫm không nói gì thêm nữa, kéo Uông Thạc đi.

Ngô Sở Úy cấp tốc cầm lấy một chút đường lên thổi, đi nhanh đến sau

lưng Uông Trẫm. Nhảy lên một cái đem kẹo đường chạm vào vành tai của
Uông Trẫm.

Uông Thạc cảm giác được sau lưng động tĩnh dị thường, bởi vì vai

đau, lần đầu tiên quay đầu không quay được. Chờ đến lần thứ hai quay lại,
cái kẹo đường dính trên tai của Uông Trẫm đã biến mất.

Trong mắt Uông Thạc lóe lên nghi hoặc rồi biến mất, lại đem đầu

quay trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.