NGHỊCH TẬP - Trang 319

Thì ra hắn không tặng kẹo đường cho Nhạc Duyệt.

Rắn hổ mang còn, cục đại tiện còn, hoa cúc cũng còn...

Toàn bộ sống động trước mắt, ngửa đầu nhìn Ngô Sở Úy.

Ngô Sở Úy đếm tới đếm lui, không thiếu cái nào.

Trong lòng nổi lên cảm xúc kỳ lạ, bất giác tràn ra khóe môi.

Trì Sính đang đứng bên cửa, nhìn Ngô Sở Úy cẩn thận từng chút đếm

số kẹo đường, khi đếm đến cuối phát hiện không thiếu cây nào, hiểu ý mỉm
cười. Sau đó lại quay đầu về, đếm lại lần nữa, khi phát hiện quả thật không
thiếu cây nào, thần sắc động dung kia rất mê người. Từ trước đến nay Trì
Sính chưa từng biết, tại nơi của hắn, không nhờ xe không nhờ nhà, không
nhờ tiền không nhờ jj, chỉ nhờ vào mấy cây kẹo đường không được tặng đã
có thể khiến một người trở nên đẹp đến thế.

Liếc thấy bóng dáng Trì Sính, Ngô Sở Úy lập tức thu lại nụ cười, giả

vờ bình tĩnh như thường.

"Mua đồ ăn về rồi sao?"

So với bữa xiên que hầm của Ngô Sở Úy, đãi ngộ Trì Sính dành cho y

thật sự là khác biệt trời đất. Trì Sính ra ngoài một chuyến, chỉ kém chưa
dọn nguyên cái siêu thị về. Đủ loại thực phẩm chín, đồ ăn vặt, trái cây, đồ
uống... lại đến tiệm cơm, mua đủ các món chiêu bài, chỉ mỗi món chín đã
đặt vài kiểu, sợ Ngô Sở Úy kén ăn.

Ngô Sở Úy thấy yết hầu căng chặt, lòng nóng lên, có cảm giác khó thể

hạ thủ.

"Năm nay tôi đã vào siêu thị ba lần, một lần là thấy người nào đó mặc

quần bông có lỗ, một lần là đến nhà cậu, còn lần thứ ba chính là vừa rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.