NGHỊCH TẬP - Trang 33

Bà Ngô ngồi gần lò sưởi may quần bông cho cháu ngoại, thật ra con

nít bây giờ ai còn mặc mấy loại quần bông này chứ? Vừa nặng nề vừa
không tiện giặt giũ. Nhưng bà Ngô chỉ là muốn làm, bà cảm thấy quần
bông bán trong chợ không giữ ấm được. Bông đã có sẵn, cắt thêm mấy
thước vải, bây giờ thì ngồi bận rộn. Già rồi, ánh mắt không còn tốt lắm, xỏ
kim cũng không xong, tay đã mỏi mà còn chưa xỏ vào.

"Con xỏ dùm mẹ cho."

Cánh tay thô ráp cầm cây kim, con mắt chăm chú, bên trong chỉ có lỗ

kim và đầu chỉ, rõ ràng thông suốt.

"Con trai, con gầy nhiều quá." Bà Ngô rất đau lòng.

Ngô Kỳ Khung cười cười: "Con giảm béo mà."

"Gầy không dễ coi gì cả, mập một chút trông mạnh mẽ hơn."

"Mẹ thích cũng không có tác dụng gì, con dâu của mẹ không thích."

Bà Ngô lại hỏi: "Duyệt Duyệt khi nào mới đến nhà chúng ta?"

Ngô Kỳ Khung xỏ kim xong đưa lại cho bà Ngô, đối phó cho qua:

"Mau thôi, gần đây đơn vị của cô ấy bận rộn, không tranh thủ thời gian
được."

Bà Ngô gật đầu, tiếp tục làm việc với kim chỉ trong tay.

Ngô Kỳ Khung nhìn phần vải bà Ngô đã cắt ra đặt trong hộp giày cạnh

đó, không biết giữ lại định dùng làm gì nữa. Hộp giày này đã dùng hơn
mười năm, nhãn hiệu đã đóng cửa luôn rồi, nhưng hộp giày vẫn vuông vức,
không biến hình chút nào. Ngô Kỳ Khung chua xót, lời nghẹn trong ngực
không thể thốt ra.

"Con có gì muốn nói với mẹ phải không?" Bà Ngô lại nhìn ra trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.