NGHỊCH TẬP - Trang 683

Ngô Sở Úy bị câu nói này nghẹn cho xanh cả mặt.

Khương Tiểu Soái lại nói: "Thật ra tôi vẫn luôn cảm thấy, Quách tử

không thích tôi."

Ngô Sở Úy nhếch môi: "Anh ta còn phải thích anh hơn nữa sao? Vì

muốn lại gần anh, không tiếc làm mình bị thương đến nơi tìm khám bệnh.
Anh muốn cái gì thì cho anh cái đó, không muốn cái gì thì lấy lại. Chỉ nói
lúc trước chuyện xin rắn đó, anh vừa mở miệng, người ta đã không nói hai
lời đóng gói tặng anh. Với bụng dạ của anh ta, lúc trước đi cướp rắn, chắc
đã biết là trò của tôi rồi đúng không? Nhưng vẫn cố chấp mang theo một
đám anh em đi giúp dỡ. Khi tôi bị thương, anh ta rõ ràng có thể nhân cơ hội
cướp rắn, nhưng vẫn đưa tôi đến bệnh viện trước. Anh nghĩ coi, anh ta có
thể vì anh tạm thời bỏ xuống thù hận, anh còn muốn phải thế nào nữa chứ?"

Khương Tiểu Soái hoàn toàn suy nghĩ theo kiểu khác.

"Sở dĩ anh ta tiếp cận tôi, chính là vì muốn dẫn dắt sự chú ý của Trì

Sính, tiếp tục đấu với Trì Sính. Tôi xin rắn của anh ta, sở dĩ anh ta hào
phóng cho như thế, là vì trong lòng anh ta biết rõ rắn này là để đổi với bảo
bối của Trì Sính. Anh ta biết rõ là trò của cậu mà vẫn dẫn anh em đến, là vì
bản thân anh ta muốn giúp đỡ. Anh ta đưa cậu đến bệnh viện, hoàn toàn là
sợ người nào đó nôn nóng, mà người nào đó, không phải là tôi..."

Ngô Sở Úy nhịn không được chen vào: "Anh rốt cuộc muốn nói gì?"

Khương Tiểu Soái lạnh lùng cười: "Cậu không cảm thấy người anh ta

thích là Trì Sính sao?"

Một tia sét đánh thẳng lên đầu Ngô Sở Úy, khiến da đầu y tê dại.

"Anh hai, anh đừng đùa như vậy được không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.