NGHỊCH TẬP - Trang 693

"Cậu không thể nằm sấp, cậu phải quỳ, nếu không nhìn không rõ."

Khương Tiểu Soái dùng tư thái cao quý của y giả cứu người che giấu tâm
tư bất lương của mình.

Vì xóa bỏ tâm bệnh, Ngô Sở Úy cũng không bận tâm mặt mũi, quỳ thì

quỳ thôi.

Khương Tiểu Soái nhìn thấy dung nhan nơi đó, không khỏi giật mình.

Tôi thao! Má nó cậu là cố ý muốn khoe khoang đóa cúc hoa của mình có
bao nhiêu hoàn mỹ phải không? Mềm mại hồng phấn, phối với hai bờ
mông chắc nịch, cái mông kim bài của Trì Sính quả nhiên danh bất hư
truyền mà!

"Được chưa?" Ngô Sở Úy hỏi.

Khương Tiểu Soái giật mình hoàn hồn, một ngón tay mang bao tay

đâm vào, trong lòng giật mình kêu lên: Trời ơi! Chặt quá đi?! Hơn nữa cơ
vòng còn đàn hồi như thế! Cậu muốn sư phụ đã chắp tay dâng cậu cho
người khác phải cảm thấy ra sao hả!

Ngô Sở Úy thở dốc nói: "Hơi đau."

Khương Tiểu Soái luyến tiếc không nỡ rút ngón tay ra, nhịn không

được hỏi: "Cậu có chăm sóc không?"

Ngô Sở Úy nói oang oang: "Trì Sính luôn bôi thuốc cho tôi, bất kể có

làm hay không, trước khi ngủ đều nhét vào một đống thuốc cao, sáng hôm
sau tỉnh lại thì đã tan rồi, không có gì không thoải mái."

Về mặt này Khương Tiểu Soái là nhân sĩ hiểu sâu biết rộng, đương

nhiên biết thuốc trong miệng Ngô Sở Úy là dùng để làm gì. Nghĩ lại tối
hôm đó thấy tình cảnh hung hãn kia, và cả tiểu cúc hoa hoàn hảo không
thương tổn hiện tại, liền biết Trì Sính đã tốn bao nhiêu công sức về mặt này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.