NGHỊCH TẬP - Trang 781

Tối trước khi ngủ, Trì Sính đột nhiên cảm khái một câu: "Cậu đã lâu

lắm rồi không nhét đồ ăn vặt vào túi áo của tôi nữa."

Ngô Sở Úy nói: "Anh sờ túi áo đi."

Trì Sính sờ thử, thật sự moi ra được hai miếng đậu khô, đương nhiên,

hắn biết Ngô Sở Úy là vì thuận tiện lấy di động đi mới cố ý bỏ vào, nhưng
cũng không vạch trần, cố ý trêu chọc một câu.

"Cậu đúng là không uổng từng làm kẻ trộm."

Ngô Sở Úy lấy di động của Trì Sính, lục tìm phần tin nhắn, mới phát

hiện hắn đã xem rồi.

"Anh đúng là cũng không uổng từng làm cảnh sát."

Nói xong câu này, thì không lên tiếng nữa, nhắm mắt giả chết.

Thật lâu sau, Trì Sính mở miệng.

"Tôi biết cậu không có cảm giác an toàn."

Ngô Sở Úy đột nhiên thắt lòng, lời của Trì Sính đánh thẳng vào chỗ

yếu hại, y quả thật không có cảm giác an toàn. Mỗi ngày y hưởng thụ sự
thương yêu và quan tâm như thế, nhưng trong đầu lại nghĩ đến khi nào sẽ
mất đi.

Y không dám dễ dàng chìm sâu vào tình cảm này, cho nên luôn ám thị

bản thân phải giữ tỉnh táo.

"Cậu không cần sợ hãi." Trì Sính lại nói, "Tôi thật sự có tình cảm với

cậu."

Có lẽ Ngô Sở Úy vẫn chưa thể nhận định được rõ ràng, câu "có tình

cảm" của Trì Sính rốt cuộc có sức nặng bao nhiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.