NGHỊCH TẬP - Trang 843

Thật ra, thứ Ngô Sở Úy thật sự quan tâm, chẳng qua là vị trí của y

trong lòng Trì Sính.

Thấy Ngô Sở Úy như thế, trong lòng Trì Sính có một cảm giác khó thể

nói rõ. Cảm xúc của hắn rất khó bị người khác ảnh hưởng, cho dù là người
thân khóc trước mặt hắn, hắn cũng chỉ thấy phiền một chút. Nhưng mỗi
một biểu cảm của Ngô Sở Úy, đều giống như cây kim nhỏ rất mảnh nhiều
lần đâm vào lòng hắn. Ngô Sở Úy có giở trò gây chuyện thế nào hắn cũng
có thể nhịn, nhưng hắn không thể chịu đựng được bất cứ biểu cảm khó chịu
nào của Ngô Sở Úy.

Tìm một khoảnh đất trống, thắng xe đột ngột.

Ngô Sở Úy nghiêng người tới trước, còn chưa kịp ngồi vững lại, đã bị

Trì Sính kéo qua, mặt bị đôi kìm thép bóp chặt phát đau.

"Đang nghĩ gì vậy?" Trì Sính hỏi.

Ngô Sở Úy muốn tách tay Trì Sính khỏi mặt mình, kết quả lại bị nhéo

một cái, dù có tức giận cũng chẳng có tinh thần bùng ra, rầu rĩ nói: "Không
nghĩ gì cả."

Trì Sính hỏi, "Vậy sao không có chút tinh thần gì hết?"

Ngô Sở Úy rũ mắt nói: "Mệt."

Sau khi nói xong, không chỉ không nghe được một câu an ủi, mà trứng

còn bị cái kìm kia kẹp chặt lấy, tiếp theo là mệnh lệnh không cho phép
kháng cự: "Không cho phép như vậy, vực tinh thần lên!"

Ngô Sở Úy đau đến nhe răng, tức giận nói: "Tôi mệt!"

"Mệt cũng không được, lưng phải thẳng, mắt phải mở to!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.