(10) A: Riêng về phần cụ Hồng (Biết rồi, khổ lắm !) thì tuy cũng có cụt hứng vì bố mình lại không
chết vì chai nước ruộng và mấy cái thài lài, cụ cũng không dám tỏ lòng bất bình ra với Xuân, vì con
giai cụ đã kêu đó là sinh viên trường thuốc, và con rể cụ − ông Phán mọc sừng − vẫn luôn luôn nhắc
cho cụ khỏi quên rằng đó là một người đáng kính trọng vì có học thức lắm, và đứng đắn hẳn hoi.
C, D, E, F, G: Riêng về phần cụ Hồng (Biết rồi, khổ lắm !) thì tuy cũng có cụt hứng vì bố mình lại
không chết vì chai nước ruộng và mấy cái lá thài lài, cụ cũng không dám tỏ lòng bất bình ra với Xuân.
Con giai cụ đã kêu đó là sinh viên trường thuốc và con rể cụ − ông Phán mọc sừng − vẫn luôn luôn
nhắc cho cụ khỏi quên rằng đó là một người đáng kính trọng, vì có học thức lắm, và đứng đắn hết
mực.
(11) A: và làm cái bộ mặt thờ ơ lãnh đạm mỗi khi bà Phó Ðoan nhìn trộm nó mà mỉm cười toe toét
một cách rất đỗi đa dâm.
C, D, E, F, G: và làm cái bộ mặt thờ ơ lãnh đạm mỗi khi bà Phó Ðoan nhìn trộm nó mà mỉm cười
toe toét một cách rất đa dâm.
(12) A: Sau khi cụ cố tổ đã bình phục hẳn, muốn trả ơn thầy, cụ bà đã mời Xuân Tóc Ðỏ dự một bữa
tiệc rất trọng thể linh đình. Việc ấy mở đầu cho một kỷ nguyên mới để ra thành một thói quen.
D, F, G: Sau khi cụ cố tổ đã bình phục hẳn, muốn trả ơn thầy, cụ bà đã mời Xuân Tóc Ðỏ dự một
bữa tiệc rất trọng thể linh đình. Việc ấy mở đầu cho một kỷ nguyên mới để thành ra một thói quen.
C: Sau khi cụ cố tổ đã mời Xuân Tóc Ðỏ dự một bữa tiệc rất trọng thể linh đình. Việc ấy mở đầu
cho một kỷ nguyên mới để thành ra một thói quen.
E: Sau khi cụ cố tổ đã mời Xuân Tóc Ðỏ dự một bữa tiệc rất trọng thể linh đình, việc ấy mở đầu
cho một kỷ nguyên mới, để thành ra một thói quen.
(13) A: nên Xuân Tóc Ðỏ càng kiêu ngạo, làm bộ làm tịch bao nhiêu, lại được thiên hạ kính trọng.