“Mình……” Nhan Tiêu muốn giải thích, lại cảm thấy dứt khoát nhịn
một chút sẽ tốt hơn:
“Vậy duối cùng chọn một cái đi.”
Quỷ biết cuối cùng một cái là cái gì.
“Ai nha, Nhan Tiêu thích sau nhập thức, tất cả mọi người đều nghe
được đi……” Giọng nói của Tiểu Giai hơi to mang theo chút hài hước.
Sát!
Nhan Tiêu lập tức cảm thấy xấu hổ, lại đeo tai nghe lên không tham
gia đề tài này nữa:
“Mình nghe nhạc, các cậu tiếp tục mấy đề tài này đi.”
Kết quả buổi tối hôm nay, nói chung nhóm bạn cùng phòng trước khi
đi ngủ nói chuyện không hề có tiết tháo, khiến cho Nhan Tiêu nằm mơ.
Cũng không thể nói là mộng xuân như phổ biến, nhưng là toàn bộ
đoạn đầu của giấc mơ cũng không đứng đắn.
Cô mơ thấy mình nằm trên một cái giường, có người vẫn luôn ở thổi
hơi vào tai của cô.
Thực chất cũng không có gì là tiến triển, thổi đúng điểm mẫn cảm
khiến toàn thân cô tê dại, sau đó liền tỉnh mộng.
Không cần nghĩ lại, cô cũng có thể đoán được người nhìn không rõ
mặt đó là ai.
Đều nói là ban ngày nghĩ gì ban đêm sẽ mơ thấy cái đó, mà Nhan Tiêu
là phản đối, sau đó ban đêm nằm mơ, cả ngày này ở lại để vượt qua bóng
ma giấc mơ đó.