“Mình cũng là, khi còn nhỏ còn không hiểu chuyện đã bị mẹ mình lôi
đi học cái này, căn bản không hỏi qua ý kiến của mình.”
Nhan Tiêu đang muốn thay quần áo, Phùng Thi Dư cười xoay người,
“Duyên phận chính là như vậy.”
Sau khi Nhan Tiêu thay quần áo xong cười đi nhìn lén Phùng Thi Dư,
khiến cho cô ấy sợ đến mức thét chói tai, lấy quần áo che trở, “Làm gì!”
Nhan Tiêu mừng rỡ cười ra tiếng, loại tình huống này mà xảy ra trên
người Nhan Tiêu, Nhiếp Sơ Sơ sẽ đứng im bất động, còn sẽ nói đưa tiền rồi
cho xem.
Đối lập, quả thực Phùng Thi Dư khiến người khác muốn trêu đùa.
Nhan Tiêu cười hai tiếng, “Thi Dư cậu thâm tàng bất lộ nha.”
Phùng Thi Dư thay quần áo xong mặt đỏ lên, trừng mắt liếc nhìn Nhan
Tiêu một cái.
Hai người đi xuống dưới lầu, Nhan Tiêu thử nghĩ một chút nếu như đi
sờ ngực cô ấy, cô ấy sẽ có phản ứng gì, lúc đi xuống cô thật sự không nhịn
được muốn thử nghiệm một chút, Phùng Thi Dư kinh ngạc mà nhìn Nhan
Tiêu, trong lúc nhất thời vẻ mặt thay đổi, Nhan Tiêu cảm thấy có khả năng
cô ấy nghĩ Nhan Tiêu có phải là có vấn đề về giới tính hay không.
Nhan Tiêu nhìn thấy phản ứng của cô, thật sự trải nghiệm qua làm lưu
manh, không biết nữ sinh trộm sờ áo ngực là chuyện rất bình thường hay
sao? Cư nhiên phản ứng lớn như vậy……
“Thi Dư cảm xúc của cậu thật không tồi!” Nhan Tiêu làm bộ bơ đi vẻ
mặt ngạc nhiên của coi, tiếp tục lưu manh mà nói.
“Nhan Tiêu cậu……”