NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 129

− Em để anh nói chuyện với cô ấy đã.
Và ngồi trước Thanh Nguyên 15 phút, Minh Hiến không sao mở lời được,
anh thấy mình tồi tệ làm sao. Thanh Nguyên uống 1 ngụm nước:
− Anh tìm em có chuyện gì không? Chuyện rao bán căn nhà phải không?
Minh Hiến đỏ mặt:
− Thanh Nguyên, anh ...
− Mấy hôm trước, Vân Trúc có gọi điện cho em, cô ấy nói cô không còn đi
hát, chỉ có anh làm ra tiền, mà mọi chi phí trong nhà không thể giảm, sữa
của con, ăn uống, tiền thuê người làm, vú em, còn cô ấy không thể sống
thiếu thốn ...
Em đã dọ hỏi và rao bán, người ta trả 300 cây, nếu anh thấy được cho em
hay để em báo cho người mua.
Minh Hiến cúi đầu:
− Thật ra anh không muốn bán căn nhà đó chút nào.
− Để không em cũng đâu có ở, anh về nhà suy nghĩ rồi cho em hay.
− Thôi thì tùy em, em muốn đưa cho anh bao nhiêu cũng được, lúc nào anh
cũng không phải với em. Gặp em, anh xấu hổ lắm.
− Chẳng có gì đâu anh. Tài sản đó là của anh làm ra mà, theo thời gian và
theo giá đất nên nó cho anh và 1 số tiền lời không nhỏ.
− Cám ơn em.
Nhưng con người hình như không bao giờ bằng lòng với những gì mình có.
Có tiền Vân Trúc tha hồ mua sắm sinh nhật thứ nhất của con trai ngốn 1 số
tiền không nhỏ. Vân Trúc đẹp lộng lẫy với quần áo đắt tiền, khiêu vũ cho
đến sáng. Cô quấn quít Tuấn Ngọc không rời, 1 người đang lăng xê cho các
cô gái trẻ mới vào nghề.
Tuấn Ngọc trẻ và khá đẹp trai. Ngoài vẻ đẹp trai còn thêm tài ăn nói. Anh
chinh phục ngay Vân Trúc bằng cách khơi lên niềm khát vọng cháy bỏng
trong cô:
Trở lại sân khấu.
− Ngày mai em ghé lại phòng thu của hãng đi, bảo đảm em vẫn đẹp lộng
lẫy và giọng ca vẫn mượt mà.
Vân Trúc nói không mấy tự tin:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.