NGHIỆT SÚC - Trang 242

là tiếng động làm nền. Da thịt giờ càng khó xử lý hơn khi thời gian đã qua
lâu và các vết nối đã dúm dó. Nó sẽ không thể sử dụng keo thịt được nữa, nó
thất vọng nhận ra.

“Sao, anh ta đâu rồi?” Giọng người phụ nữ.
“Chắc anh ta quên. Ra khỏi thị trấn chăng? Làm thế quái nào tôi biết

được chứ? Giúp tôi mở cái cửa này coi.”

“Nó khóa rồi, thiên tài ạ.”
Sự chú ý của nó bị giật dậy bởi cái giọng khinh miệt của người phụ nữ.

Clayton biết rất rõ cái giọng đó. Nó làm cho người đàn ông bên trong gã
ngần ngại.

“Chúa ơi, Darcy. Chị đừng có khó chịu về chuyện này được không? Tôi

đang cố gắng làm một điều tốt cho một người đàn ông quả thực là có tài mà
không ai biết, và tôi không biết tại sao mà...” ông ta lý nhí. “Chết tiệt thật.”

“Chúng ta vẫn còn cái hồ bơi con nít chứ?” Darcy nói, đôi giày cao gót

kêu lộp cộp ngang qua ô cửa hướng ra chỗ xe hơi. “Chúng ta có thể quay trở
lại kế hoạch A.”

Đôi giày cột giây của Patrick đi lướt qua. “Tôi không thể tin được anh

ta lại làm thế với tôi.”

“Tin đi.”
Nó lắng nghe tiếng xe khởi động, tiếng lốp xe dằn dỗi ré lên khi bọn họ

rời đi. Clayton cảm thấy nhẹ nhõm khi bọn họ đã đi, khi không tìm thấy nó
và gã dưới này, bắt quả tang tại trận. Giấc mơ thì không quan tâm chuyện
đó. Nó quay trở lại tác phẩm, xem xét chọn nguyên liệu. Nó sẽ không phạm
phải sai lầm cũ nữa. Nó đã bị chen ngang với Betty mà hơn nữa, lần ấy cũng
quá riêng tư.

Nó cần khán giả. Nó cần gom những mảnh vỡ lại với nhau. Như người

phụ nữ kia nói: Quay lại kế hoạch A.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.