NGHIỆT SÚC - Trang 297

BLOGGER VÀ CỚM

“Anh Haim,” cô thanh tra nói, gọi cho anh bằng số điện thoại công khai

của anh, điều này có nghĩa là cô ta đã coi qua đoạn băng. Khỉ thật. “Có vẻ
anh đã đưa nhầm cái điện thoại khác cho tôi.”

“Cô biết đấy, về tôi cũng mới phát hiện ra. Tôi rất xin lỗi. Chắc là do

bầu không khí lúc đó căng thẳng quá.”

“Tôi sẽ rất biết ơn nếu anh mang nộp cho chúng tôi chiếc điện thoại

đúng, đồng thời cũng gỡ đoạn phim trên mạng xuống nữa.”

“Tôi sẽ làm thế, nhưng tôi cần lệnh của tòa án.” Anh không tiết lộ là cô

ta chỉ cần gửi cho YouTube một thông báo “nội dung không phù hợp” đơn
giản là họ sẽ dỡ xuống còn nhanh hơn là dỡ đoạn phim dạy cho con bú mẹ
nữa.

“Chúng ta có thể thảo luận điều đó khi anh về đồn cảnh sát.”
“Tôi có cần gọi luật sư không?”
“Anh nghĩ rằng người như anh có cần luật sư không?”
Ố ồ. Bà cô khó tính đấy.
Anh không gọi luật sư cùng đến đồn cảnh sát, bởi vì anh nhận ra đi một

mình thì sẽ có nhiều cơ hội thuyết phục cô ta cho anh quyền truy cập thông
tin cho kênh Án Mạng 48 hơn. Cô ta mời anh vào nói chuyện trong một
phòng thẩm vấn. Cô ta để cửa mở, mời anh uống cà phê. Anh từ chối nhưng
coi đó là một dấu hiệu tốt. Nhưng không hề.

Anh trượt mạnh cái điện thoại lên bàn tới phía cô và cô chụp lấy nó,

mở tới tập tin video và mở xem vài đoạn phim quay.

“Anh có đang giấu thứ gì khác không?”
“Không, thưa sĩ quan.”
“Gọi tôi là thanh tra. Anh có biết mình đã gây ảnh hưởng tới cuộc điều

tra không hả, đồ khốn? Anh làm chúng tôi chậm tiến độ ba mươi sáu tiếng
đồng hồ, vì sao hả, vì anh cần phải đăng tải cái đoạn phim ngắn tí xíu đấy
à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.