MỘT NGƯỜI ĐẾN
MỌI NGƯỜI ĐẾN
Ramón là một môn đệ tốt. Hắn đã làm việc rất chăm chỉ để giúp
Clayton chuyển mọi đồ đạc và các chồng báo và những bức tượng điêu khắc
sang nơi mà bọn họ chọn. Hắn giúp sắp xếp chúng cho dù không hiểu vì sao
và thấy sợ khi thấy giấc mơ sống trong chúng, thấy mọi vật lay động và kêu
soàn soạt và ngoái đầu lại nhìn.
Nhưng nó có thể trấn an hắn rằng mọi thứ nên như thế, rằng bọn họ
đang kết hợp mọi thứ lại với nhau như những đám mây giông. Giấc mơ có
thể cảm nhận điều đó. Những khả năng bắt rễ trong đầu óc con người ta.
Nhưng nó vẫn phải chỉ cho họ thấy điều gì có thể xảy ra.
Ramón muốn đưa Diyana đến để cho cô ta thấy rằng công việc hắn
đang làm là quan trọng, và cả bạn hắn TK nữa bởi vì TK không tin vào
những thứ này, và hắn muốn chỉ cho TK thấy những gì có thể xảy ra. Nhưng
giấc mơ nói hắn phải đợi, nó cần hắn làm một điều nữa.
Nhưng hắn ta hoảng sợ khi Clayton lôi Người Cảnh sát ra khỏi chiếc xe
trong gara và nói rằng bọn họ chuẩn bị làm một điều đặc biệt.
Ramón bắt đầu khóc. Càng ngày càng to hơn khi thấy những gì giấc mơ
đã chuẩn bị cho hắn, cái đầu mới của hắn. Hắn gọi tên Diyana và hắn chống
trả. Hắn làm Clayton bị thương, cắt trúng tay Clayton bằng cái đục hắn vớ
được trên giá để dụng cụ, cố gắng đâm Clayton vào cổ. Nhưng đó chỉ là một
cái đục chứ không phải một con dao còn Clayton to lớn hơn và cho dù vết
thương rất đau và cho dù cái đau bừng lên buốt đầu nhưng giấc mơ vẫn có
thể vượt qua nó.
“Đây là điều anh muốn,” nó cứ lặp đi lặp lại điều đó với Ramón, cho
tới khi hắn không còn chống cự nữa. “Đây là điều anh muốn.”
Nó nhét cái phong bì vào miệng Ramón, cái miệng thực sự phía dưới
cái đầu bự làm từ những con gấu, như thể hắn ta là một cái hộp thư. (Đừng