NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 898

trắng cũng làm như vậy. Rồi tất cả đứng lên, những tên da đen nhanh nhẹn
giở các tấm vải phủ chiếc mâm vàng để trước mình, sau đó cả bọn đứng im,
tay chắp trước ngực, vẻ rất cung kính.

Trong thời gian ấy, bà mẹ Alátđanh đã tiến tới sát chân ngai, quỳ xuống

và thưa:

- Tâu bệ hạ, Alátđanh con trai tôi không phải là không biết món lễ vật

cháu dâng lên bệ hạ thật quá hèn mọn so với công chúa Bađrunbuđua. Tuy
nhiên cháu vẫn hy vọng rằng bệ hạ vui lòng chấp nhận, và xin công chúa
hiểu cho rằng cháu đã cố gắng thực hiện đúng với điều kiện bệ hạ đã đoái
thương mà phán bảo.

Hoàng đế lúc ấy chẳng còn bụng dạ nào nghe lời chúc tụng của bà cụ. Và

đưa mắt nhìn bốn chục chiếc mâm vàng xếp đầy ắp những châu ngọc long
lanh nhất, rực rỡ nhất, quý giá nhất, chưa từng thấy trên đời, và tám chục tên
nô lệ vừa tuấn tú khôi ngô vừa ăn mặc sang trọng lộng lẫy như những ông
hoàng, vua đã lác mắt đến ngẩn ngơ mê mẩn. Vua không đáp lời bà mẹ
Alátđanh mà lại quay sang hỏi tể tướng, ông này cũng đang thảng thốt không
hiểu người ta lấy từ đâu ra những bấy nhiêu ngọc ngà châu báu.

- Này, tể tướng! – Vua lớn tiếng hỏi – Ông nghĩ sao về con người này, cho

dù đấy là ai chăng nữa, đã dâng lên ta một lễ vật quý báu và lạ thường dường
này, mà cả ta cả ông đều chưa từng được biết? Ông có cho là nó không xứng
đáng kết hôn với công chúa Bađrunbuđua con gái của ta nữa không?

Cho dù tể tướng có ganh tỵ và đau xót đến đâu khi trông thấy một tiểu tốt

vô danh sắp trở thành phò mã chứ không phải là con trai mình, ông vẫn
không dám nói khác. Rõ ràng là lễ vật của Alátđanh quá đủ để cho chàng
được kết thân với nơi lá ngọc cành vàng. Bởi vậy, ông đành trả lời cho hợp ý
với vua:

- Muôn tâu bệ hạ, không những thần không nghĩ kẻ đã dâng lên bệ hạ một

lễ vật quý giá thế này không xứng đáng với ân huệ bệ hạ định ban cho, mà
thần còn dám nói rằng kẻ đó đáng được hưởng nhiều hơn nữa, nếu như thần
không tin chắc rằng ở trên đời này chẳng có kho tàng vật báu nào có thể
mang ra so sánh với công chúa ta.

Các quan đại thần đang dự buổi triều đều vỗ tay tán đồng ý kiến của tể

tướng.

Hoàng đế không chút đắn đo, và cũng không buồn nghĩ tới cả chuyện hỏi

xem Alátđanh còn có những đức tính nào khác cần thiết cho một con người
rắp ranh trở thành phò mã hay không, chỉ nhìn những của cải vô giá ấy và sự
sốt sắng của Alátđanh đáp lời thách cưới mà chẳng chút nề hà là những điều
kiện ấy cao quá mức, vua đã lóa mắt và dễ dàng tin rằng chàng hoàn toàn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.