NGHÌN LẺ MỘT NGÀY - Trang 250

Ba vị khách cảm tạ vị cựu vương và vội vàng lên ngựa rời khỏi xứ Giaich.
Họ vượt qua sông Irtic, và sau nhiều ngày đường họ tới được xứ sở của bộ
tộc người Belala. Gặp điểm dân cư đầu tiên họ dừng lại, bán ba con ngựa
lấy tiền sống tạm ở đấy. Nhưng rồi số tiền nhỏ nhoi mỗi ngày một cạn, vua
Timuatat lại cảm thấy buồn rầu. Vua than thở:
- Tại sao ta còn sống làm chi trên đời này. Nhẽ ra ta phải ở lại trong nước,
chờ kẻ thù hung dữ của ta đến, rồi bỏ mình trong một trận sống mái bảo vệ
kinh thành, còn hơn là được sống trong cảnh hết nỗi bất hạnh này đến nỗi
bất hạnh khác. Chúng ta đã kiên nhẫn chịu đựng tai hoạ, nhưng có lẽ chẳng
bao giờ trời đoái nhìn lại chúng ta, mặc dù chúng ta chịu tuân phục số
mệnh, trời vẫn bắt ta sống mãi trong cảnh khốn cùng.
- Thưa cha, -chàng Calap nói-chúng ta chớ vội tuyệt vọng khi tai nạn chưa
qua khỏi. Biết đâu trời đang chuẩn bị cho ta những ngày sáng sủa hơn, mà
ta không biết đấy thôi. Chúng ta hãy tìm đến điểm dân cư lớn nhất của bộ
tộc này. Con linh cảm đến đấy số phận chúng ta có thể có sự đổi thay.
Vậy là ba người tiếp tục lên đường, tìm đến điểm dân cư nơi vị thủ lãnh
người Belala đang đóng kinh đô. Nhà vua, hoàng hậu và hoàng tử Calap
cùng vào một ngôi nhà lớn vốn là nhà thương làm phúc cho những người
xa lạ khốn cùng không nơi nương tựa. Họ tìm một góc nằm nghỉ, rất buồn
rầu không biết rồi đây sẽ làm gì để kiếm được miếng sống qua ngày. Calap
để cha mẹ nghỉ ở đấy, một mình ra khỏi nhà làm thương làm phúc. Chàng
vào khu dân cư, hỏi xin những người qua đường bố thí cho ít nhiều. Hết
ngày chàng cũng kiếm được một món tiền nhỏ nhoi đủ mua một ít thực
phẩm, mang về cho cha mẹ dùng tạm.
Hai vợ chồng nhà vua không ngăn được nước mắt khi biết con trai mình
vừa đi ăn xin. Chàng Calap cũng mủi lòng trước nước mắt cha mẹ, nhưng
chàng nói:
- Con thú thật chẳng có gì buồn khổ hơn lâm vào cảnh ăn mày. Tuy nhiên
không còn có cách nào khác để nuôi sống cha mẹ. Vì vậy cho dù có xấu hổ
đến bao nhiêu, con vẫn tiếp tục đi ăn xin. Hay là cha mẹ hãy bán con đi làm
nô lệ, với số tiền thu được, cha mẹ có thể sống thêm nhiều ngày.
- Con nói gì vậy, con trai của ta? Timuatat thốt lên- Con bảo vợ chồng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.