NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 2 - Trang 74

Vua đi xe đến dinh Quốc phụ, mang cả người ấy đi theo. Trần

Thủ Độ rước vua vào. Vua chỉ người ấy và kể lại chuyện cho Quốc phụ
nghe. Vỡ nhẽ, ông không những không tỏ ý giận dữ, mà khoan thai tâu
trình:

- Người ấy nói đúng. Có điều là chưa hiểu hết lòng này đấy thôi.

Rồi lấy tiền, lụa thưởng cho người ấy mà rằng:

- Ta khen cho ông biết lo đến phúc trạch muôn đời của tông xã.

Từ ấy, ông chú ý giữ gìn ý tứ, cho đúng đạo vua tôi để trên dưới yên

lòng.

Vợ ông một hôm ngồi kiệu vào hoàng cung. Kiệu đi qua chỗ thềm

cấm. Quân canh gác không biết mặt bà chạy ra ngăn giữ, nhất định
không để cho đi. Bà giận lắm quay kiệu về dinh, khóc lóc với chồng:

- Mụ này làm vợ ông mà bọn quân hiệu kia không nể mặt, lại dám

khinh nhờn đến thế!

Không biết rõ sự thể thế nào, ông sai bắt quân canh đến hỏi.

Bấy giờ, quân canh mới vỡ chuyện thì sợ lắm, tưởng chuyến này
chắc chết. Nghe quân canh trình báo lại sự tình, ông vui vẻ gật đầu
khen ngợi:

- Ngươi ở chức phận thấp mà biết giữ phép nước như thế là rất

tốt.

Rồi ông lấy vàng lụa thưởng, rồi cho về.

Vào triều làm Thái sư, lên Lạng Sơn trấn thủ miền biên giới hay

khi đi kinh lí khắp nơi đến tận miền Thanh Nghệ, phía nam...
Trần Thủ Độ đều ngày đêm chăm lo công việc, rất mẫn cán siêng
năng. Ông lại thường đi sâu xuống tận xã thôn xem xét dân tình,
duyệt định sổ hộ khẩu. Có lần, vợ ông xin riêng cho một người được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.