NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 3 - Trang 38

- Tình thế gấp lắm rồi, để tôi đi. Xin Chúa công gắng chí

khắc phục gian nan, cứu muôn dân, lấy lại nước thì tôi dẫu chết,
xương vẫn không nát. Vương đành gạt nước mắt, cởi mũ áo thân mặc
cho Lê Lai. Lai quỳ xuống lạy tạ rồi lĩnh mệnh lui ra, điểm lấy
năm trăm quân cảm tử và hai thớt voi, lập tức lên đường. Vương và
các tướng tiễn ra tận ngoài doanh trại, mới quay vào.

Lê Lai cưỡi voi, thúc quân, trống giong cờ mở, nhằm thẳng

hướng đại binh giặc xông tới, thét lớn:

- Chúa Lam Sơn chính là ta!

Quân Minh các ngả đang sục sạo lùng kiếm, thấy thế mừng rỡ

đều đổ xô lại vây bắt. Lê Lai không ham đánh chỉ chống đỡ qua
quýt, đoạn hô cướp đường tháo chạy. Giặc trúng kế tin thật, đuổi
theo ráo riết, không kịp cắt đặt nhau ở lại vây hãm. Lê Lai cùng
quân sĩ vừa chạy vừa đánh trả dữ dội. Quân giặc chết nhiều, nhưng
quân Lê Lai cũng bị thiệt hại to. Sau ông bị giặc bắt. Biết bị lừa,
giặc giết ông ngay tại trận để trả thù.

Dân địa phương kể rằng giặc chém chết ông ở một cái cầu bên

sông rồi đem bêu đầu ở cây đa, để dân chúng lấy đó làm gương
mà sợ hãi. Chẳng dè, đêm đến, dân làng Mơ bên cạnh cầu rủ nhau
ra lấy trộm đầu và thây ông, đem vào rừng mai táng. Người đi đưa
đám ông đông như nêm cối, chen chúc nhau mà đi. Vùng ấy sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.