NGÕ LỖ THỦNG - Trang 48

- Ông nói cho chúng mày biết, chúng mày không sợ công an, không sợ

bà Còng, nhưng chúng mày cũng phải biết điều, hiểu chưa? Đánh chửi
nhau suốt ngày, đêm hôm cũng phải cho người ta ngủ. Chúng mày định làm
loạn ở đây hẳn. Từ rày thằng nào con nào còn làm ầm ầm lên giữa đêm,
ông sai đàn em tới đốt nhà đừng trách. Vớ va vớ vẩn!

Rồi anh dốc ngược chai rượu, uống một ngụm, tiếp:

- Thằng Minh đâu?Anh dõng dạc gọi.
Minh hói thực ra không kém anh Gù mấy tuổi, nhưng vì sợ cái uy của

anh, khúm núm bước ra. Anh Gù chỉ tay vào mặt nó, quát:

- Đàn ông như mày là đồ hèn, hiểu không? Ăn vụng phải biết chùi mép,

ngu thế. Hiểu không? Lại còn đánh nhau với bố, để vợ nó tát cho là hèn,
hiểu không? Thôi, cho lui!

Anh quay sang chỉ vào mặt vợ chồng ông Hợi:
- Tôi nói cho ông bà biết, bới cứt ra thì tự mà ngửi lấy, đừng bắt người

khác phải vấy bẩn, hiểu chưa? Nhà dột từ nóc, vớ va vớ vẩn, hiểu chưa?
Mẹ kiếp, đất có thổ công, sông có hà bá, Gù này chưa ra tay đấy, hiểu
chưa?

Anh ngoắc mấy thanh niên vào. Thằng Mỹ sướng lắm, nó bê cái ghế

nhấc anh Gù lên, đưa ra cửa. Đám đông reo hò kéo nhau về, bàn tán sôi nổi.
Không ai ngờ anh Gù lại ra tay một cách kỳ lạ thế.

Anh bảo Hạnh giữ toán thanh niên lại, cho uống rượu. Họ vui vẻ kéo

nhau vào nhà, mở lồng bàn, ngồi quanh mâm. Hạnh đưa chìa khóa cho bà
Hượu, bảo sang bên cô ngủ, chút cô về, ở đây thanh niên ăn uống, sợ kéo
dài, mệt xác.

Bà Hượu được Mỹ đưa ra cửa.
*

Đêm ấy là cái đêm thần tiên nhất của đời Gù. Toán thanh niên được giữ

lại ăn nhậu "mừng quán anh Gù" đã lấy làm sung sướng lắm rồi. Ở cái ngõ
Lỗ Thủng nghèo đói này, đã bao giờ chúng được ai đãi rượu Tây, lại gà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.