NGỘ PHẬT - Trang 152

Không vì gì khác, đơn giản chỉ là cô tưởng tượng lộn thôi, bề ngoài

của vị anh cả già nghe có vẻ khằn này, chỉ dừng lại ở tuổi mười hai là
cùng.Read more…

Mái tóc dài đen như mun, dây buộc tóc trắng, con ngươi đỏ, môi thắm

son, hàng mi dài như hai cánh quạt nhỏ, và vẻ mặt băng giá khiến “cậu ta”
trông vừa lạnh lùng vừa nguy hiểm. Tuy chưa đến mức thái quá, nhưng ánh
mắt nhìn người khác cứ như đang nhìn một hạt bụi của “cậu” khiến chẳng
ai dám chằm chằm đáp trả.

Vì áp lực quá lớn mà không dám ngắm mặt mũi người ta nữa, Giang

Trừng bèn dời ánh mắt sang quần áo đại sư huynh. Áo đen thêu lông vũ
bạc, thắt lưng giắt hai sợi lông vũ đen trang trí. Nghĩ đến cái tên Bạch Linh
của anh cả, Giang Trừng đoán rằng nguyên hình của đại sư huynh yêu tu
này hẳn phải thuộc dòng chim.

"Lúc ta không có mặt, sư phụ đã nhận đệ tử mới?" Bạch Linh hỏi.

Giọng bình thản lắm nhưng Giang Trừng lại có cảm giác như chứa

nhũ băng, không kìm nổi cơn run. Hiển nhiên không chỉ cô thấy thế, Giang
Trừng thấy sư phụ đang ngồi kế bên cũng rùng mình một chập.

"Ha ha ha ~ Xin lỗi ha ha ~ Ta đã nhận hai hôm trước, là tiểu sư muội

của con đó ~" Bạch Nhiễm Đông cười ha hả vỗ vai Giang Trừng. Vì thế,
Giang Trừng cũng đành phải trưng ra vẻ mặt lễ phép chuẩn kiểu đón tiếp
khách hàng, cười: "Chào đại sư huynh, em là Giang Trừng, sau này phiền
đại sư huynh rèn giũa nhiều hơn."

"Sư muội?" Bạch Linh tóm ngay vào trọng điểm.

"Đúng thế đúng thế!" Bạch Nhiễm Đông cuống quýt gật đầu.

Bạch Linh đưa ánh mắt lạnh nhạt kia soi một lượt từ đầu tới chân

Giang Trừng, Giang Trừng bị ngó tới mức lưng nổi gai ốc, cứ như bị thú

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.