NGỘ PHẬT - Trang 562

Anh cũng thuật lại chuyện sư phụ mất tích nhưng ngắn gọn hơn nhiều,

đồng thời còn bảo mình ngờ rằng chuyện này dính dáng đến Văn Nhân
Quân của sơn phái Xuất Trần, giờ đang giám sát gã. Nên bảo đấy là trực
giác của yêu tu hay thành kiến của một người đàn ông khi gặp tình địch đây
nhỉ?

Song, nhớ lại vẻ tình cũ chưa dứt rõ rành rành mà Văn Nhân Quân thể

hiện với sư phụ mình, Giang Trừng liền thấy chuyện này đúng là có thể xảy
ra, mới cả dòm cái điệu quân tử đoan chính của gã, những kẻ hành sự tươm
tất như vậy thường hay mắc chứng mặt người dạ thú lắm.

"Ta tra được rằng trước khi sư phụ mất tích, Văn Nhân Quân từng đến

biển Vô Tận, ở đó cũng đã xảy ra vô số vụ nữ tu đột nhiên mất tích, muội
đã rảnh thì đến bảy mươi bảy hòn đảo thuộc biển Vô Tận điều tra đi, có
manh mối lập tức báo về." Đây là câu cuối trong thư truyền âm của đại sư
huynh.

Luồng khí đen chui ra khỏi trán, hóa thành một chiếc lông vũ đen rơi

vào lòng bàn tay cô.

Giang Trừng rất thông cảm với tâm trạng nóng nảy khi người mình

yêu mất tích của đại sư huynh, nhưng giọng điệu lúc nói chuyện của anh
kinh khủng quá rồi. Khỏi phải bàn, nhị sư huynh và những người còn lại
cũng đang đi khắp nơi tìm sư phụ, nhưng nàng mất tích quá đột ngột, chẳng
để lại manh mối gì, kiếm như này chẳng khác nào mò kim đáy biển.

Tuy sau khi được nhận làm sư phụ thì Bạch Nhiễm Đông vẫn luôn đì

đọa cô, nhưng Giang Trừng không thể không thừa nhận rằng mình thực sự
rất thích nàng sư phụ này, giờ nghe tin nàng đột nhiên mất tích, chưa rõ
sống chết, dù không sốt ruột như đại sư huynh nhưng cũng lo lắng không
ngớt. Còn cả đồ đệ yếu nhớt chẳng biết gì ngoài cờ bạc của cô nữa, nhị sư
bá không kể lý do tại sao gã lại bị thương nặng, đừng bảo học trò đầu tiên
nàng nhận lại ngoẻo như thế nhé?!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.